Ngày thứ ba, tôi đã có thể đi học lại. Tôi dậy rất sớm, cảm thấy tràn đầy năng lượng. Sau 2 ngày bệnh liệt giường, Lee và bọn Sakura hay tới thăm, tôi đã có thể tự tin nói rằng Akari của các cậu đã mạnh mẽ như trâu trở lại rồi đây!
Ken thấy tôi vui vẻ, nó cũng rất vui. Còn chủ động lấy cây lược màu trắng chải lại mái tóc rối bù của tôi, cột lại cho thật cao mát mẻ rồi lấy dây cột tóc của Jin, cột mái tóc của tôi lên.Trong nó rất nghiêm túc và quý giá khi chải từng lọn tóc của tôi làm tôi ngồi đến không thể cựa quậy được. Tôi nhìn vào gương, khen nó thật khéo tay. Chỉ cột có mái tóc mà trông tôi sang sủa hẳn ra, không còn vẻ xanh xao bệnh hoạn như mấy ngày trước. Nó còn hùng hồn bảo sau này nó sẽ cột tóc cho tôi mỗi ngày, tôi còn sợ nó nói mà không làm được, con nít mà, nó dễ bỏ cuộc thôi. Nhưng có lẽ tôi đã đánh giá quá thấp Ken nhưng chuyện đó chúng ta sẽ nói sau
Jin nhìn tôi nói
-Qua, hôm nay trong chị có năng lượng hơn mấy ngày trước đó
-Nhờ sự chăm sóc của mọi người mà chị đã khỏi bệnh nhanh chóng, chị khỏe được như vậy là nhờ tất cả đó. Chị nên cảm ơn em chứ nhỉ - Nói rồi tôi ôm nó vào lòng, thơm nó một cái rõ kêu làm nó ngượng ngùng cười ngốc suốt buổi. Ken và Aki cũng mè nheo đòi tôi thơm mỗi đứa một cái làm tôi chịu thua ôm mỗi đứa thơm chụt chụt đến mõi cả miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/2303/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.