Định mệnh rất kỳ lạ, khi bạn mong nó thì nó không xuất hiện, nhưng khi bạn từ bỏ thì phát hiện, hóa ra nó đã luôn hiện hữu quanh bạn...
--- ------ ------ ------ -----
Sau khi Syaoran đưa tôi về tận nhà, tôi chào tạm biệt cậu ấy. Lúc tôi định bước vào nhà thì bắt gặp Sasuke đang định đâu đó. Tôi tò mò hỏi:
-Ba đi đâu vậy?
-Ba đi chút việc rồi sẽ về! - Rồi ông ấy chạy đi. Trong ông ấy hình như đang rất vội. Tôi cũng không lấy làm lạ lắm. Bình thường tôi chỉ gặp Sasuke vào buổi sáng và trưa. Còn chiều tối thì ông ấy biến mất tăm.
8 giờ tối, khi tắm rửa sạch sẽ, tôi leo lên giường, bật máy lạnh. Cái cảm giác mát lạnh khoai khoái làm tôi dễ chịu rên hừ hừ. Aki nhảy lên giường, cuộn tròn lại nằm kế bên tôi. Jin thì đang đọc manga rất chăm chú. Bỗng nhiên tôi cảm thấy rất kỳ lạ, hình như tôi đã quên làm một việc gì đó rất quan trọng.
Tôi ngẩng đầu nhìn Jin, nó vẫn đọc manga, tôi nhìn nó chằm chằm, cố gắng nhớ lại mình đã quên làm gì. Jin khó chịu ngước lên nhìn tôi, nó bỏ cuốn manga xuống bay lại chỗ tôi rồi hỏi tôi làm sao thế. Tôi nhăn mày, ôm nó, thì thào
-Chị cứ cảm thấy khó chịu, cứ như chị đã quên làm gì đó....
-Chị học bài chưa? -Jin nhìn đống sách trên bàn
-Thầy bảo chị chưa cần học bài... - Tôi lại thở dài
-Chị ăn cơm chưa? - Jin nhìn bụng tôi
-Chị ăn rồi, đống chén còn để cho Sasuke dọn kìa.... - Lại thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/2294/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.