"Vậy đó, bây giờ ai cũng có việc riêng rồi, Hikaru thì nó đang ở Ý để hoàn thành cho xong tiểu thuyết của nó nên tạm thời nó không về được, Natsume thì bận việc công ty cũng đã ở riêng rồi. Bây giờ chỉ còn mấy tên nhóc này sống ở đây thôi, ta và Rintarou sẽ dọn ra nhà riêng, chỉ có con và Ema nương tựa vào nhau thôi, ủy khuất hai con rồi."
Dì Miwa mắt đượm buồn, giọng dì khàn khàn nắm chặt tay tôi, còn miệng thì dặn dò Ema đủ thứ, nào là ở đây hãy trông chừng tôi, giúp đỡ tôi, dì không tin tưởng mấy đứa con trai được nên chỉ có thể trông vào Ema thôi.
Dì càng nói thì càng tạo ra một cỗ áp lực vô hình trong lòng tôi, thật ra sau trong lòng tôi vẫn không muốn làm gánh nặng của bất kỳ ai, kể cả người đó có bằng lòng hay không thì tôi cũng không thể nào trả nổi phần nhân tình đó.
Vì vậy, mọi người cứ nói chuyện với nhau, còn tôi vẫn thủy chung ngước mắt lơ đãng nhìn xung quanh. Không ai biết tôi đang suy nghĩ gì và chính tôi cũng không biết, đôi khi tôi nhìn trúng ai đó thì họ sẽ cười tươi đáp lại tôi, có một giây phút tôi rốt cuộc hiểu nhân sinh quan trọng đến nhường nào.
"Dạ thưa dì, dù sao Akari cũng là em con mà"- Ema mỉm cười nhìn tôi, tim tôi phút chốc mềm nhũn đi, đây là lần đầu tiên tôi có chị gái đó nha, mà còn là chị gái đáng yêu dễ thương nữa, tôi thật may mắn, anh trai chị gái đã có đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848412/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.