[Bệnh viện quốc tế Nanahara]
Chủ nhật, chín giờ sáng.
Chỉ vừa mới sáng sớm mà phòng bệnh 251 đã ngùn ngụt người viếng thăm. Đơn giản là vì hôm nay, cô con gái thứ mười hai của gia đình Asahina, Asahina Akari, được xuất viện trở về nhà.
Đã sáu năm trôi qua kể từ sau vụ tai nạn thương tâm kia, cô bé đáng yêu năm nào đã mãi mãi không thể thức dậy được nữa. Cô không chết, nhưng do tổn thương não bộ quá nặng dẫn đến xuất huyết não, chấn thương dây thần kinh nhưng thần kỳ lại không cướp đi mạng sống của cô bé, nhưng đến thời điểm hiện tại, Akari đã phải sống đời sống thực vật.
Mặc dù gia đình đã cố gắng mời rất nhiều danh y tài giỏi, thậm chí bỏ ra một số tiền khổng lồ để đón những bác sĩ ở nước ngoài về nhưng tất cả chỉ đều lắc đầu vô vọng. Còn sống đã là kỳ tích, muốn cho Akari thức dậy thì chỉ là con số không.
Đáng buồn nhưng đó là sự thật.
Gia đình Asahina đã sớm không còn chút hy vọng nào rồi.
Asahina Masaomi, vì bị ám ảnh bởi sự ra đi đột ngột của đứa em gái, anh đã từ bỏ ước mơ của mình mà trở thành bác sĩ khoa nhi nhằm tìm cách nào đó, nhưng mọi cố gắng vẫn không được gì.
Đến tận bây giờ khi nhiều người nghĩ đến thảm kịch của nhà Asahina đều thở dài lắc đầu bình phẩm một câu: “Haizz, họa vô đơn chí, còn nhỏ tuổi mà đã phải thế này thì…”
Asahina Miwa, từ sau sự ra đi của anh trai và tai nạn ập lên đầu đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848407/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.