Sau khi đánh giá ngôi nhà đơn sơ này xong, tôi và Jin lại kéo nhau ra ngoài.
Chả hiểu sao không khí lúc này đã có vẻ trong lành trở lại, tiếng chim hót ríu rít xung quanh nghe mới vui tai làm sao. Cơn gió se se lạnh nhập vào tim.Tôi yên lặng, bước nhanh đến cái bàn cờ. Nhưng trong một lúc suy nghĩ, nhìn sang cây anh đào héo rũ to lớn kia, tôi liền dứt khoát, vươn một bàn tay ra, vẫy nhẹ, một làn gió nhẹ nhàng cuốn bộ bàn ghế đó lên cao, đặt ngay ngắn ở dưới cái cây đó. Đấy, bây giờ trong đã hợp phong thủy rồi, nhìn giống cảnh thần tiên ghê chưa.
Nhưng nếu như không để ý đến cái cây chả có một bông hoa nào cả, ốm khẳn khiu như cây chết thì đúng là hoàn hảo rồi….
Nhưng có vẻ như tôi đã sử dụng quá nhiều phép thuật nên bây giờ cơ thể tôi lại run rẩy và yếu ớt trở lại, cơn váng đầu chỉ mới lúc nãy vừa biến mất bây giờ chợt quay lại.
Tôi thở dốc không ngừng, nặng nề ngồi bịch xuống cái ghế đá lạnh băng. Đã lâu rồi tôi không hấp thụ năng lượng mặt trăng, nguồn năng lượng dự trữ cũng đã dần cạn kiệt rồi,cũng tại tính tôi lười thôi, và cũng đã có quá nhiều việc xảy ra làm tôi không có tâm trạng mà đi lo về nguồn phép thuật mà tôi ít khi sử dụng, bây giờ nghĩ lại có lẽ vấn đề nó không đơn giản như mình nghĩ, không có năng lượng thì không thể sử dụng phép thuật, không thể sử dụng phép thuật thì tôi sẽ trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848403/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.