10 phút trước khi tiết học kết thúc, khi tôi còn đang mơ mơ màng màng chưa hiểu cái mô tê gì có trên bảng. Ông trời ơi ai có thể giải thích cho tôi hiểu cô Imizu đang giảng cái gì được không ạ? Thật sự là tôi đã nghỉ học quá lâu rồi, lâu đến nổi mà cho dù có đưa tôi bảng cửu chương tôi e rằng phải mất thời gian học lại một lần nữa.
Tối qua tôi đã truyền cho X phân nửa năng lượng của bản thân nên bây giờ tôi vẫn cảm thấy cơ thể ẩn ẩn mệt mỏi, ngồi một hồi thì hai vai đau nhức, ngồi một hồi thì cái cổ không thể cử động được. Tôi khe khẽ thở dài, mới có 11 tuổi mà đã biến thành một bà lão rồi sao, không thể nào đâu.
Ánh sáng bên ngoài vẫn chiếu vào chói chang làm tôi buồn ngủ vô cùng, nhưng tôi vẫn phải ráng cầm cự. Cô Imizu đang giảng bài hăng say bỗng im bặt, nhìn tôi- con người đang ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cái bảng đầy tiếng Ả rập Xê Út mà thấy choáng váng vô cùng.
“Akari, em có hiểu nãy giờ cô giảng gì không?”
Nên nói sao đây? Lắc đầu hay giả ngu? Tiến không được mờ thoái cũng chẳng xong, suy nghĩ một hồi, chà chà hai chân đang run rẩy, rốt cuộc tôi vẫn lắc đầu nhẹ nhàng rồi ngượng ngùng không dám ngẩng mặt nhìn cô nữa. Cô Imizu khẽ cười một tiếng “ Em không cần phải ngại đâu, em học trễ hơn các bạn cơ mà. Hơn nữa em quen với cách giáo dục ở trường khác nên tạm thời chưa quen với cách học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848378/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.