Buổi tối sau khi ăn xong, phụ giúp anh Ukyo rửa chén dĩa sạch sẽ, tôi liền ôm lấy bộ quần áo của cô Miwa phấn khích chạy như bay vào phòng tắm.
Tuy rằng bộ váy hơi cầu kỳ và khó mặc một chút nhưng ngắm nghía chính bản thân mình trước gương tôi mới hiểu được chân chính như thế nào là bàn tay ma thuật của con người tác động vào quần áo. Người đẹp vì lụa, câu nói không sai chút nào. Tôi quay sang trái rồi lại quay sang phải, làm đủ mọi tư thế điệu đà trước gương, hai má đỏ lên, phấn khích muốn cười to. Thân hình ốm yếu của tôi bây giờ đối với cái đầm ngủ thì chả đáng là gì khi cái đầm ngủ này phồng phồng lên càng làm cho tôi trong tròn trịa mũm mĩm đáng yêu.
Tôi ngại ngùng di di cái chân trên nền thảm màu xanh rêu mềm mại của nhà tắm, lo lắng không biết có nên vặn cửa bước ra không. Mấy ông anh kia liệu khi thấy tôi mặc cái đầm này có cười tôi không nhỉ? Và nếu mấy ông anh đó cười tôi sẽ xử lý như thế nào? Tôi không biết, hít thở một hơi thật sâu. Được rồi, đâm lao thì phải theo lao, không lẽ tôi cứ đứng trong nhà tắm đến suốt đêm?
Vặn cửa, bước ra ngoài
Tôi ngó nghiêng xung quanh, sau khi chắc chắn là mọi người đang lo việc riêng không ai quan tâm tôi, tôi liền khe khẽ bước lại phía cầu thang, một bước hai bước, sắp đến chân cầu thang rồi. Tôi nhìn sang phía Fuu tính nhờ nó cứu tôi, nhưng thằng nhóc đó đang la hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-khong-bang-em/1848369/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.