06
“Không liên quan nữa ư?”
Có một sự im ắng sau khi lời nói của ta được nói ra.
Hồi lâu gió nhẹ thổi bay góc viền áo tím.
Tiêu Cảnh An nhìn ta với vẻ mặt u ám.
“Tạ Cảnh Nguyên.” Giọng nói của huynh ấy lạnh lùng, con mắt đỏ lòm.
Huynh ấy cầm lấy thánh chỉ ném mạnh xuống đất rồi bất ngờ dùng cánh tay bế ta bước về phía cửa.
Thân thể ta nặng nề bị ném xuống hòn non bộ, ta chưa kịp đứng dậy thì cả người ta đã bị huynh ấy chặn lại giữa hòn non bộ.
Thân hình cao lớn của huynh ấy lướt qua ta.
Mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ, ánh sáng chiếu xuống từ trán ta làm mờ mắt ta.
Trong mắt huynh ấy như có sương mù, huynh ấy nhìn ta với đôi mắt đỏ hoe, giọng nói trầm và khàn khàn.
"Nguyên Nguyên, muội thật sự đã trở lại?"
07
Những cơn gió mát thổi qua làm lay động đôi mắt ta.
Tiếng nói “Nguyên Nguyên” như một hòn đá khổng lồ ném vào tim ta.
Ta cong môi cười buồn, đã lâu lắm rồi ta mới nghe đến cái tên này.
Bắt đầu từ khi nào?
Có lẽ là sau khi chúng ta được Bệ hạ ban hôn.
Thực ra, chúng ta đã không như thế này từ lâu rồi.
Tiêu Cảnh An và ta cũng từng là thanh mai trúc mã.
Giống như trong thơ ca, huynh cưỡi ngựa trúc chạy quanh giường chơi với thanh mai, hai đứa trẻ hồn nhiên vô tư.
Huynh ấy phóng túng, lòe loẹt sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-troi-cua-van-quoc/3469641/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.