Cơm trưa cũng đã xong, đồ ăn cũng đã được 2 người dọn lên .
" Dì ơi vào ăn cơm thôi ."
" Ừm,đợi dì 1 chút. "
Cận Minh thì đã ngủ rồi, cho nên thằng bé đang nằm ở trong cái nôi nhỏ của mình .
'Wow, nhìn hấp dẫn quá đi,lâu rồi mới được ăn lại đồ ăn mà con nấu đấy "
'Dạ ,vậy dì ăn nhiều 1 chút. "
" Tất nhiên rồi " Miên Tâm kéo ghế ra rồi ngồi xuống. ..
Kiều Ân cũng bắt đầu ăn cơm,cô phải tranh thủ ăn nhanh 1 chút lỡ như lát nữa con trai mà thức dậy giữa chừng thì cô làm không có kịp đâu..
Cô cứ ăn thôi chứ cũng không có nói chuyện với anh gì cả,mạnh ai thì người đó ăn mà thôi. ..
Sau khi ăn cơm xong thì Cận Đông dành rửa chén,cô thấy vậy thì cũng mặc cho anh làm, nếu muốn làm thì cứ làm đi. Sau đó thì cô liền đi vào phòng cùng với dì Miên Tâm .
" Thời gian cực khổ cho con rồi, về thành phố dì sẽ bù đắp lại cho con "
"Không cần đâu dì, chỉ cần Cận Minh sống vui vẻ và đầy đủ là được rồi ."
"Um."
"Con qua với thằng bé đi để dì xếp đồ cho. "
" Dạ ,cám ơn dì."
Ừm, chúng ta là người nhà cả mà.
Nghe vậy thì cô cũng chỉ biết cười mà thôi, thật sự là thì dì ấy rất là tốt chỉ là bây giờ cô có chút khó xử khi mà phải đối diện với Cận Đông mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-cua-nguoi-toi-yeu/3708929/chuong-102.html