Đến sáng hôm sau Miên Tâm đến phòng bệnh thì thấy con trai mình đang ngủ ở ghế sofa, bà không thể tin vào trong tầm mắt của mình nữa rồi, Kiều Ân thì đã thức dậy rồi ...
" Kiều Ân chuyện này là sao đây ,tại sao nó lại đến đây ." .
" Chẳng phải đêm qua Trần Hùng ở lại đây sao."
" Dạ đêm qua anh Cận Đông đã nói lời xin lỗi con rồi dì ,còn Trần Hùng thì về nhà nghỉ ngơi để hôm nay đi học ."
"Ừm ,mà nó xin lỗi con thật hả'"
" Dạ vâng ,anh ấy có đem trái cây và sữa đến nữa ." .
" Ừm ,như vậy cũng được .Chắc là bị đánh đau cho nên đã sáng suốt ra rồi..." ...
" À Kiều Ân sau dì thấy con hơi buồn thì phải,có chuyện gì sao ."...
" Không có đâu dì, chỉ là vừa mới ngủ thức cho nên gương mặt mới như vậy mà thôi." .
" Um "". .
Hôm nay Miên Tâm cảm thấy vui hẳn ra,khi thấy con trai mình có chút thay đổi. Nhưng mà Kiều Ân thì chẳng vui chút nào cả , không biết sau này nên nhìn Cận Đông như thế nào nữa ..
Càng nói chuyện thì lại khiến cho anh ấy vô cùng chán ghét hơn .
" À dì ơi khi nào thì con được xuất viện vậy dì ." .
"Ừm súyt nữa dì quên mất ,lúc nãy bác sĩ nói là ngày hôm nay con có thể xuất viện được rồi ." .
" Vậy sao, cuối cùng thì con cũng được về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-cua-nguoi-toi-yeu/3623358/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.