Buổi chiều Miên Tâm đi về nhà bà có nhờ y tá chăm sóc cô .
Về nhà tắm rửa thay quần áo sẵn tiện thì xem Cận Đông nó ra sao rồi, khinh biết là có còn đau hay không nữa .
Người mẹ nào mà không thương con chưa, nhưng mà hết cách cho nên phải dùng đến gia pháp mà thôi ...
Giờ này cũng tầm 4 giờ chiều, không khí ở bên ngoài rất mát mẻ. Kiều Ân đi lại cửa sổ đứng, ở đây là tầng 4 cho nên cũng muốn hóng mát 1 chút ..
Mát quá đi "
Trên người của cô vẫn còn mặc bộ quần áo bệnh nhân tay dài,cô đưa mắt nhìn ra bên ngoại, thế giới bên ngoài rộng lớn quá đi . Nhưng mà cô chỉ có một mình mà thôi,ai ai cũng có cuộc sống gia đình nhưng mà riêng cô thì không .
Có ba cũng như không mà thôi,mẹ mất thì cô cũng chỉ còn 1 mình, nhưng mà hiện tại đã có dì Tâm và bác Cảnh ở bên cạnh họ xem cô là người nhà của mình,còn những người được xem là gia đình thì lại coi cô là người dưng nước lã,cái cảm giác này đúng thật là đau lòng mà trái tim của cô cũng đang rỉ máu từng ngày ..
Hôm qua cô cũng gọi điện nói với chị Như Bình la nghỉ việc rồi,tình trạng sức khỏe của cô bây giờ cũng không được tốt cho lắm .
Kiều Ân thở dài, không biết là tương lai sắp tới của cô sẽ như thế nào đây. . Rồi cô đến nhà dì Tâm ở thì có khiến cho Cận Đông chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-cua-nguoi-toi-yeu/3623353/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.