Hỷ Lân bước vào thì thấy Kiều Ân đã tỉnh dậy rồi,bác gái thì đang lao tay cho bạn của mình .
" Bác gái con mới đến" .
" Ừm ." .
" Con có đem đồ ăn đến cho 2 người." Hỷ Lân đặt đồ ăn lên bàn.
" Kiều Ân cậu đã khoẻ chưa ,cậu làm mình lo quá đi. " .
' " Ừm , mình cũng đỡ rồi .". Kiều Ân cười nhẹ ...
Kiều Ân lại không ngờ là có thể gặp lại dì Miên Tâm trong hoàn cảnh này,là có duyên mới có thể gặp lại hay sao ..
Mà quan trọng là dì ấy vẫn còn nhớ đến cô ,,mấy năm trôi qua rồi vậy mà vẫn đi tìm cô ,năm xưa dì ấy cũng rất tốt và bây giờ cũng như thế .
" Dì lấy đồ ăn cho con ăn nha.."
'" Con tự ăn được mà ,dì cũng ăn đi ,từ chiều đến giờ chắc dì cũng đã mệt lắm rồi ." .
Miên Tâm cầm hộp cháo lên dục cho Kiều Ân ..
" Đừng có ngại,chúng ta là người nhà mà .".
Đã lâu lắm rồi không có ai nói với cô câu nói như thế này hết, thật sự nghe qua rất cảm động và cô cũng muốn khóc luôn rồi .
" Nào không có khóc .".
"' Dạ sẽ không khóc ,con có chút xúc động .". .
" Bác gái , Kiều Ân là người quen của gì thật hả ." .
" Ừm ,con bé là con gái của Kiều Vy ,đó là người bạn thân của bác ." .
'" Đã là người quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-cua-nguoi-toi-yeu/3618679/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.