Edit: Myou
Đào Ngôn với vẻ mặt vô cùng vui vẻ đang ôm bả vai Quý Thụy phi vào, hắn phấn khích nói: "Mục Kinh, hehe!"
Mục Kinh nhanh tay lẹ mắt nhét chiếc vòng Bạc Lăng vào tay Việt Trạch đang để ở dưới gầm bàn.
Khoảnh khắc da thịt chạm vào nhau, Việt Trạch theo phản xạ ngoắc ngón út của Mục Kinh.
Giây tiếp theo, Đào Ngôn buông Quý Thụy ra rồi lao về phía cậu.
Mục Kinh không có thời gian để mà quan tâm tới động tác nhỏ của Việt Trạch, chỉ có thể đứng lên che bên cạnh người, giấu bàn tay đang bị giữ lấy ra sau lưng.
"Sao thế Đào Ngôn?" Mục Kinh điềm đạm nở nụ cười: "Sao tự dưng vui vẻ thế?"
Cậu vừa nói vừa dùng sức rút tay ra, nhưng bị Việt Trạch được đằng chân lân đằng đầu nắm lấy tay. Không những không rút ra được mà còn cảm nhận được anh cầm thứ gì đó lành lạnh nhét lại vào tay cậu.
!!!
Là Bạc Lăng!
Không được, nếu cậu giơ tay lên sẽ bị phát hiện ngay, chết tiệt, tự dưng lá gan nam chính to vậy.
Cho dù là bạn bè thân thiết như thế nào thì cũng không thể tùy tiện tiết lộ chuyện cơ mật của gia tộc được. Đúng là cả ba có quan hệ rất tốt với nhau, nhưng, suy cho cùng thì bọn họ không chung một họ.
Đào Ngôn khoác lấy bả vai của Mục Kinh, mạnh mẽ trao cậu một cái ôm thật chặt.
"Mục Kinh, cậu đúng là thiên tài mà! Hahaha!"Hắn hơi buông Mục Kinh ra, vui vẻ hớn hở nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-bat-thuong-cua-ban-cung-phong/3700931/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.