Ý cười trên mặt Việt Trạch không hề giảm đi mà còn càng ngày càng đậm hơn, anh ngẩng đầu nhìn ông cụ Quý nói: "Ông suy nghĩ kỹ về đề nghị của cháu nhé ạ. Cháu thấy nó vô cùng phù hợp với Quý Thụy."
Quý Thụy nghe vậy, theo bản năng cảnh giác, nín thở hỏi: "Cái gì phù hợp?"
Việt Trạch không để ý tới cậu ta, tiếp tục nói: "Đương nhiên, chuyện này tốt nhất là nên đợi đúng thời điểm rồi hãy nói cho cậu ấy."
Ông cụ Quý suy nghĩ một lát rồi gật đầu.
"Ông nội, chuyện gì vậy ạ? Đợi cái gì đúng thời điểm cơ?" Quý Thụy không vui trừng mắt nhìn Việt Trạch.
Cái tên lòng dạ hẹp hòi này, không phải cậu ta chỉ tiết lộ một chút lịch học môn tự chọn của Mục Kinh cho Hạ Vân thôi sao, tới mức này luôn hả? Chạy tới nhà cậu ta ngay ngày chủ nhật, rồi giở trò trước mặt cậu ta.
Cậu ta cá rằng tuyệt đối không phải chuyện tốt lành gì cho cam.
Hừ, cậu ta không có bị mù. Ánh mắt của Việt Trạch viết rõ ràng mấy chữ muốn cậu ta xem trò đùa của anh. Cứ đợi đấy, tuần sau cậu ta sẽ lại giới thiệu một Beta xinh đẹp khác cho Mục Kinh.
Quả nhiên ông cụ Quý bị Việt Trạch thuyết phục, xua tay nói: "Không vội, sớm muộn gì con cũng biết."
Đạt được mục đích đầu tiên, cậu chủ nhỏ nhà họ Việt sảng khoái đứng dậy, lấy cớ tìm Quý Thụy để thảo luận vấn đề học tập, rồi cùng Quý Thụy đi lên lầu.
"Cậu tìm tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mat-bat-thuong-cua-ban-cung-phong/3394936/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.