Đường Uyển nói được làm được, cô đã kiện La Ái, Lý Y Hương, Hoa Cánh và những người khác ra tòa.
Mỗi lần La Ái nhìn thấy cô ở trong lớp, cô ấy sẽ cảm thấy rất tội lỗi và sợ hãi, và cô ấy trở nên im lặng hơn rất nhiều. Trước khi một tuần trôi qua, cô ấy chuyển lớp.
Các học sinh trong lớp sau khi biết tin đều náo động.Điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa vẫn chưa đến.
Sau khi Lý Y Hương trở lại sau một tuần nghỉ phép, cô ấy cũng chuyển lớp.
Đột nhiên, hai người biến mất khỏi lớp.
Bầu không khí kỳ lạ không thể giải thích được.
Trong giờ học, Cố Giai Giai nhìn bạn cùng bàn bên cạnh, không khỏi thở dài: " Uyển Uyển, tớ đột nhiên cảm thấy cậu giỏi quá.”
Đang học từ vựng nên Đường Uyển không ngẩng đầu lên: “Cái gì? cậu đang ám chỉ gì?"
“Lý Y Hương và La Ái.”
“Ồ, cảm ơn vì lời khen.”
Cố Giai Giai chống cằm, trong lòng ngứa ngáy tò mò, “Làm thế nào mà cậu làm được vậy?”
Là bạn cùng bàn, cô ấy là vẫn còn hơi bàng hoàng và chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Có vẻ như mọi thay đổi bắt đầu sau bữa tiệc sinh nhật của cô ấy.
Đường Uyển rốt cuộc cũng ngẩng đầu nhìn cô, khóe miệng nở một nụ cười tiêu chuẩn, đôi mắt hạnh nhân hơi cong lên, dịu dàng ân cần: " Cậu muốn biết? Trong sách phụ đạo tớ đưa cho cậu, cậu đã học được những gì?..mới học được chương đầu tiên"
Cô ấy Không nhắc đến cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mai-la-duong-ve-cua-em/2630988/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.