Trong hai ngày thi cuối cùng, thời tiết không thuận lợi, trời mưa to, nhiều thí sinh ướt sũng giày đến phòng thi.
Đường Uyển đã xem trước dự báo thời tiết, biết rằng trời sẽ mưa, cô mặc một chiếc quần soóc dài đến đầu gối và đi một đôi xăng đan
Trời mưa liên tục trong hai ngày, thời tiết nhiều mây và u ám. Mưa nhưng vẫn gây ra cảm giấc nóng bức.
Học sinh kết thúc môn học cuối cùng lúc 16h30 đổ xô ra về.
Đường Uyển đợi Từ Thiệu Châu ở tầng dưới. Thân ảnh cao lớn tuấn mỹ vừa xuất hiện, cô vừa nhìn liền nhìn thấy, liền vẫy vẫy tay với anh “A Châu, em ở đây!”
Từ Thiệu Châu cũng đã sớm nhìn thấy cô. Anh vui vẻ cong môi, đi đến trước mặt cô, “Em làm bài thi thế nào?”
" Chắc chắn em là người đứng đầu tiên trong lớp, còn anh thì sao thì sao? Anh có nghiêm túc trả lời câu hỏi không?”
Hai người vừa đi ra ngoài vừa trò chuyện.
Từ khi hai người quen nhau, Đường Uyển đều chính đáng lo cho việc học của anh, hai ngày trước mặc dù anh bận thi Olympic toán học, nhưng cô vẫn nghiêm túc giúp anh ôn tập.
Cô thấy rằng anh không phải học ngu, anh chỉ là không muốn học thôi.
Cô đã lên một kế hoạch, sau khi tham gia trại hè Olympic Toán học trở về, cô sẽ dùng nửa tháng còn lại của kỳ nghỉ hè để phụ đạo cho anh.
Đường Uyển cười đem kế hoạch nói cho anh biết, hắn nghe xong lộ ra một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mai-la-duong-ve-cua-em/2630941/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.