Với một trái tim yên lặng và thành kính, Từ Thiệu Châu đã thực hiện điều ước sinh nhật đầu tiên của mình vào ngày anh tròn mười tám tuổi.
——Anh muốn cùng Đường Uyển bạc đầu giai lão.
Điều ước này không phải là cầu cho thần phật nghe, mà là cho chính bản thân mình.
Mong muốn ở trong trái tim anh, anh muốn dùng cuộc sống của mình để thực hiện nó.
Không ai có thể mang cô rời xa anh, kể cả bản thân anh…
Từ Thiệu Châu hơi cong mi, sau đó từ từ mở mắt ra, ánh mắt càng lúc càng sâu.
“A Châu, nhìn bên này.”
Nghe thấy thanh âm, anh quay đầu lại nhìn cô, hơi nghiêng đầu.
Đường Uyển đã chụp được một bức ảnh khác.
Nhìn những bức ảnh đẹp trai mới chụp của bạn trai trong album điện thoại, cô mãn nguyện ngồi xuống, thúc giục: " A Châu, thổi nến đi."
Anh làm theo, một hơi thổi tắt.
Đường Uyển lấy ngọn nến đã tắt ra khỏi chiếc bánh, rồi cắt cho anh một miếng bánh lớn.
Cô cắt phần có chữ “A Châu” cho mình và bắt đầu nếm nó bằng một cái nĩa nhỏ.
Tai của Từ Thiệu Châu đã đỏ bừng.
Nhìn cô cuộn kem vào đầu lưỡi, lại liếm liếm đôi môi đỏ tươi, ánh mắt anh càng sâu, khi cô nhìn sang anh vội cụp mi xuống, anh cố gắng ăn miếng dâu tây trên bánh để che đi, nhưng anh lại không giấu được sự bồn chồn trong lòng.
Sau khi cắn hai miếng, anh đặt nĩa xuống, nhìn cô gái bên cạnh, khàn giọng nói: "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mai-la-duong-ve-cua-em/2630764/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.