“ Uyển Uyển?”
Từ Thiệu Châu không hiểu lý do nhưng vẫn đi theo cô.
Đường Uyển khẽ chớp mắt: “A Châu, chúng ta đổi nhà hàng đi? Em vừa nhìn thấy hai giáo viên của trường chúng ta ở cửa hàng đó.”
Từ Thiệu Châu gật đầu, anh cũng không muốn bị người khác quấy rầy.
Hai người đi thêm một đoạn nữa thì đến một nhà hàng có điều hoà.
Buổi chiều.
Chu Chấn Quân vừa vào lớp quay đầu nhìn lại, thấy người mình tìm liền đi thẳng về phía cô, sau đó đặt một tập tài liệu lên bàn cô. Bắt gặp ánh mắt khó hiểu của cô, anh cười giải thích: “Đây là thứ mà cô giáo Dương nhờ tôi đưa cho cậu, ngày mai điền vào rồi đưa cho tôi.”
Đường Uyển gật đầu, “Được, cảm ơn.”
Anh cũng đưa cho Lâm Đồng một bản
Sau khi phân phát tài liệu, anh ấy đứng cạnh bàn và không rời đi.
Suy nghĩ một chút, Chu Chấn Quân tựa hồ không có ý tứ nói: “Hôm nay buổi trưa nhìn thấy cậu ở bên ngoài, cũng rất ít thấy cậu ra ngoài ăn cơm.”
Đường Uyển cười khô khan, "Vậy sao?
“Người đi cùng cậu có phải là một người bạn mà cậu mới quen ở Thần Thành không?”
Cô lắc đầu, “Anh ấy cố ý tới đây tìm tôi.”
" Thì ra là thế."
Có thể đặc biệt tới đây tìm cô ấy, chứng tỏ quan hệ thân thiết.
Anh càng khẳng định một số dự đoán trước đây của mình.
Chu Chấn Quân híp mắt cười, cũng không hỏi thêm gì nữa.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mai-la-duong-ve-cua-em/2630758/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.