Ngoài trời se lạnh nhưng nếu có một buổi hẹn hò dưới màn pháo hoa đêm giao thừa chắc chắn sẽ rất lãng mạn.
Nhưng sau khi ra ngoài, Đường Uyển cảm thấy gió lạnh thổi qua trước mặt, cô cảm thấy mình không thể làm lại được với cái thời tiết này
Lạnh quá!
Cô sắp bị đóng băng luôn rồi.Cô quấn khăn thật chặt và đút hai tay vào túi.
Lại một cơn gió thổi qua, chiếc áo hoodie cô đang mặc bị thổi bay chiếc mũ cô cô lập tức lạnh toát.
“Ối.”
Từ Thiệu Châu thấy vậy, vội vàng giúp cô đội lại mũ, nhìn gò má sưng húp vì lạnh của cô, đau lòng nói: “Chúng ta trở về đi?”
Đường Uyển lắc đầu, “Không, đã đến đây rồi, không về đâu sắp đến giờ rồi."
Màn trình diễn ánh sáng đài phun nước bắt đầu lúc 7:00 khi hai người đến thì đã khoảng 8:30. Lúc này, rất nhiều người đã tập trung tại Quảng trường rộng lớn, hầu hết họ đều ra ngoài cùng cả gia đình. Mọi người vui vẻ chơi đùa, chụp ảnh và kiên nhẫn chờ đợi giờ bắn pháo hoa.
Bắt đầu từ chín giờ, pháo hoa sẽ bắt đầu bắn tạo nên sự sôi động Khi giao thừa đến lúc 0 giờ, pháo hoa sẽ nổ nhiều và to nhất.
Trên con đường cách đó không xa có nhiều quán ăn, thu hút nhiều trẻ em và thanh niên.
Đường Uyển vẫn còn ngây thơ như trẻ con, vì vậy cô chạy đi mua một cây kẹo bông đầy màu sắc.
Kẹo bông to, mịn và giống như đám mây.
Cắn một ngụm, vị ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mai-la-duong-ve-cua-em/2630712/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.