🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đường Uyển hiếm khi đi giày cao gót, cô cố gắng đi lại trong phòng khách cho quen, nhưng mới đầu vẫn là có hơi khập khiễng.



Từ Thiệu Châu ở bên cạnh kinh hãi nhìn, vội vàng tiến lên đỡ cô, lo lắng cau mày. Nhưng cô lại cười vui vẻ: "Ha ha, không sao, chỉ là không quen, đi dạo vài vòng là được.”



Sau một vài phút luyện tập, cô đã có thể di chuyển tự do và thậm chí xoay tròn tại chỗ.



Đôi giày pha lê, những bông hoa xinh đẹp, một khung cảnh ấm áp và người cô thích ở bên cạnh, vào lúc này, Đường Uyển cảm thấy niềm hạnh phúc đã mất từ ​​​​lâu đã trở lại. Cô đột nhiên hứng thú, “A Châu, em múa cho anh xem nhé?”



Từ Thiệu Châu sửng sốt một chút, sau đó nhìn cô đầy chờ đợi: “Được.”



Anh di chuyển bó hoa trên sàn, dọn một khoảng trống trong phòng khách.



Đường Uyển đứng giữa, hơi ngại ngùng.



Cô ho khan hai tiếng: “Em có thể là múa không tốt lắm, anh đừng cười.”



Cô lấy hết can đảm.



Từ Thiệu Châu nghiêm túc hứa: " Anh không cười."



Đường Uyển đã không khiêu vũ trong một thời gian dài.



Ký ức học múa cổ điển từ năm lớp 2 đến lớp 6 dường như đã xa vời với cô.



Cô đã quên.



Nhưng khi điện thoại di động phát bài hát mà cô thường dùng khi tập, những ký ức đó từ từ hiện lên trong đầu cô, khiến cô bủn rủn chân tay. Khi giơ tay và chân, cô ấy đang đung đưa, cánh tay mềm mại không xương,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-mai-la-duong-ve-cua-em/2630706/chuong-164.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.