Editor: Gió
“Năm thứ hai sau khi anh đi.”
“Nguyên nhân do đâu?” Tạ Chu Nghiêu tiếp tục hỏi.
“Không biết.” Lý Tinh Trạch vẫn chôn mặt ở giữa cần cổ vừa ấm vừa thơm. Trước đó lúc Tạ Chu Nghiêu bị ngất, bác sĩ Quý lại tiêm cho hắn một mũi thuốc ức chế, vậy nên hắn có thể yên tâm hưởng thụ mùi hương này, không cần phải lo mất kiểm soát.
Tạ Chu Nghiêu nghĩ, mặc dù đã đoán ra được nguyên nhân, nhưng vẫn muốn hỏi rõ.
Anh nhìn vào mắt Lý Tinh Trạch: “Có phải là vì anh không?”
Lý Tinh Trạch đối mặt với anh, không trả lời, mà xoay người, chống lên trên anh, muốn tới hôn anh.
Tư thế này nếu như là lúc trước thì không sao, giờ Tạ Chu Nghiêu sợ hắn đè vào bụng mình, vội chống eo hắn nói: “Xuống.”
“Chu Nghiêu.” Lý Tinh Trạch tủi thân mà nhìn anh: “Em thật sự không muốn cãi nhau nữa, chúng ta làm hòa nhé, em sẽ cho anh một câu trả lời mà.”
Tạ Chu Nghiêu vẫn không dám thả lỏng lực tay, sầm mặt trừng hắn: “Xuống trước đã, em đè đau anh.”
Vừa nghe anh bảo đau, Lý Tinh Trạch không nói nhiều liền xuống ngay, vội sờ bụng anh: “Có phải đau ở chỗ vừa bị va không?”
Tay Lý Tinh Trạch lần theo khe hở của áo ngủ trượt vào, lòng bàn tay ấm áp đặt ở nơi mềm mại chậm rãi chuyển động. Tạ Chu Nghiêu vốn định lấy tay hắn ra, lại có chút không lỡ.
Cũng không biết có phải là do bị Lý Tinh Trạch nuôi thành thói hay không, anh càng ngày càng thích đụng chạm thế này.
Hơn nữa…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luon-o-trong-trai-tim-em-abo/750741/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.