Editor: Gió
Tạ Chu Nghiêu không trả lời
Anh không thể nào ngờ được rằng hai người đã tiến triển đến mức này rồi. Nhớ tới dáng vẻ khát cầu tin tức tố của Lý Tinh Trạch của mình vừa rồi, anh như một người bị người ta lột sạch rồi bị vứt ra giữa đường, mặc dù tức giận, nhưng nhiều hơn là cảm giác mất mặt.
Lý Tinh Trạch không chờ được câu trả lời của anh, liền nghiêng đầu sang nhìn. Thấy anh nắm chặt hai mắt, đoán rằng có lẽ trong lòng anh đang khó chịu, cũng không ép buộc anh nữa, mà dịu dàng nói: “Em biết anh cần thời gian để suy nghĩ. Chu Nghiêu, em giúp anh dọn dẹp một chút, anh nằm xuống ngủ đi.”
Tạ Chu Nghiêu cuối cùng cũng có phản ứng. Anh rút tay mình ra khỏi khuỷu tay của Lý Tinh Trạch, kéo chăn che lại nửa mình dưới, khàn giọng nói: “Không cần, mời cậu ra ngoài.”
Anh chịu nói chuyện, nhưng lại không chịu mở mắt. Lý Tinh Trạch thở dài, nói: “Được rồi, anh cứ từ từ. Vậy em có thể ở đây một lúc được không? Em vẫn còn chuyện muốn nói với anh.”
Tạ Chu Nghiêu nói: “Cậu còn muốn nói cái gì nữa?”
“Không vội, anh đi tắm đi đã, cứ để thế này khó chịu lắm đấy.” Lý Tinh Trạch quan tâm nói.
Tạ Chu Nghiêu vẫn kiên trì: “Cậu cứ nói trước đi.”
Lý Tinh Trạch ho khan một tiếng, biểu cảm hơi lúng túng: “Hay là anh cứ đi tắm đi đã, cũng phải thông gió trong phòng, nếu không cứ tiếp tục ngửi tiếp lại đến lượt em mất khống chế.”
Cơ thể Tạ Chu Nghiêu cứng đờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luon-o-trong-trai-tim-em-abo/750725/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.