🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Viên Viên về công ty đi làm, tìm chủ biên để bổ sung đơn nghỉ phép. Nếu làm nghiêm theo quy định thì cô coi như đã bỏ bê công việc, sẽ bị trừ rất nhiều tiền lương, đến cuối năm cũng không thể có đánh giá loại tốt được. Nhưng đến khi cô cầm giấy nghỉ phép thì mới phát hiện ngày xin nghỉ lại bắt đầu từ ngày cô đi về quê đó, cô nhìn chỉ biên nghi hoặc. Trương Việt Nhân nói: "Bản thảo tôi cần trước đây phải gửi tới email tôi trong vòng một tiếng."



Suýt nữa thì cô xúc động mà bật khóc: "Vâng! Cảm ơn, cảm ơn chủ biên!" Cô cảm ơn vị chủ biên đã du di cho qua chuyện nghỉ phép cho cô, cô trở về chỗ của mình bắt đầu cấp tốc dốc hết sức viết bài.



Vương Nguyệt nhìn từ đầu tới cuối, lắc lắc đầu: "Cái đứa này thật là dễ lấy lòng."



Viên Viên vừa cố gắng phấn đầu vừa sụt sịt mũi, Vương Nguyệt có đi qua hỏi: "Cảm à? Cần uống thuốc không, chỗ chị có đấy." Cô lắc lắc đầu: "Cảm nhẹ không cần thuốc ạ. Uống thuốc một tuần là khỏe, không uống thì bảy ngày hết ốm." Do cảm nên mũi cô càng nghẹt nặng hơn, rất khó chịu.



"Vớ vẩn. Cứ cẩn thận rồi lại biến nặng thành viêm phổi giờ." Vương Nguyệt dọa cô.



Đúng lúc này, có người giao hàng đến trước cửa gọi một tiếng: "Trình Viên Viên, có hàng gửi, mời ký nhận."



"Hử, mình có mua đồ trên mạng đâu?" Viên Viên vừa tự hỏi vừa đi về phía cửa. Lúc cầm gói đồ về mở ra thì thấy đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luon-o-ben-em/3237107/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.