Hai người còn chưa kịp nói gì, Thẩm Nghiên lại tiếp tục nói: "Nhưng mà lúc mình đến bệnh viện chăm sóc chồng mình, bác sĩ ở bệnh viện đã nói, m.ô.n.g to là do khung xương chậu lớn, trong quá trình sinh nở sẽ dễ dàng hơn chứ không phải nhất định sẽ sinh con trai, hơn nữa, chuyện sinh con trai hay con gái là do đàn ông chứ không phải do phụ nữ..."
Cô phổ cập khoa học một hồi, khiến mấy bà thím ngẩn người ra.
"Thôi được rồi, Nghiên Nghiên à, cháu nói nhiều quá, bà tin cháu! Nào nào nào, cháu mau kể cho chúng ta nghe, Quảng Châu có giống bên mình không?"
Mọi người rất tự nhiên chuyển chủ đề.
Vẻ mặt đắc ý của Thẩm Hoa Hoa lập tức cứng đờ lại.
Cô ta còn chưa kịp vui mừng thì mấy người này đã không nói đến chủ đề vừa rồi nữa.
Rồi mọi người lại vây quanh Thẩm Nghiên nói chuyện.
Quan trọng là, cô ta cũng phát hiện ra, Thẩm Nghiên lần này trở về, chỉ mới có một tháng, cũng không biết cô đã làm gì ở Quảng Châu nữa.
Mà lại gầy đi nhiều như vậy.
Không chỉ ngũ quan trở nên xinh đẹp hơn mà hình như còn trắng hơn nữa.
Lại nhìn cánh tay đen nhẻm của mình, Thẩm Hoa Hoa tức đến mức tối nào ngủ cũng phải cắn chăn!
Tại sao chuyện tốt gì Thẩm Nghiên cũng chiếm hết vậy.
Thẩm Nghiên nói chuyện với mấy bà thím vài câu rồi định rời đi, Thẩm Hoa Hoa vừa nhìn thấy cô đi liền đuổi theo.
"Thẩm Nghiên, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3747389/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.