Ra khỏi bệnh viện, có một chiến sĩ đi theo sau, trên đường, Thẩm Nghiên còn hỏi thăm anh ta một chút.
"Vì nơi này gần Hương Cảng, nên có rất nhiều người vượt biên qua đó. Buổi tối, công an ở đây phải đi tuần tra, còn phải kiểm tra phòng, nếu phát hiện ra ai không có giấy giới thiệu, là hộ khẩu đen thì sẽ bị bắt giữ."
Sau đó sẽ tùy theo mức độ nghiêm trọng của tình tiết mà quyết định giam giữ hay là đưa về nơi cư trú.
Thẩm Nghiên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
"Chị dâu, buổi tối nếu có người đến kiểm tra phòng, chị cứ mở cửa, đưa giấy giới thiệu cho họ xem là được, cơ bản sẽ không có chuyện gì đâu."
"Vâng, cảm ơn đồng chí nhé!"
Thẩm Nghiên chân thành cảm ơn.
"Hì hì, không có gì ạ. Bây giờ mọi người trong bệnh viện đều nói chị dâu rất tốt, tay bị thương rồi mà vẫn đến chăm sóc Đoàn trưởng Lục."
Thẩm Nghiên chỉ mỉm cười, không nói gì thêm, dù sao cũng chỉ có mình cô biết, cô đến đây chỉ là tiện thể thăm Lục Tuân thôi.
Đến nhà khách, anh chiến sĩ kia liền quay về, Thẩm Nghiên cũng về phòng, lấy một chậu nước lau người. Về muộn rồi, không còn nước để tắm nữa.
Xem ra sau này muốn tắm rửa thì phải về sớm một chút.
Thẩm Nghiên bận rộn cả ngày, giữa chừng còn ngủ một giấc, nằm trên giường mãi mới ngủ được.
Sáng hôm sau, lúc cô dậy đã hơn sáu giờ.
Cũng hiếm khi ngủ ngon như vậy, mọi mệt mỏi hôm qua đều tan biến hết.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Thẩm Nghiên định ra ngoài xem có rau gì ngon để mua.
Vừa hay thấy có bán cá ở cửa hàng mậu dịch, Thẩm Nghiên liền mua một con cá, định về hầm canh cá diếc.
Cô lại mua thêm mấy miếng đậu phụ, định làm canh cá diếc đậu phụ, rồi lại mua thêm một ít rau ăn kèm.
Đồ ăn khá phong phú, hơn nữa cô đến sớm, ở đây còn rất nhiều cá tôm.
Quả nhiên là thành phố gần biển, thịt thì không có, nhưng hải sản lại rất nhiều.
Thẩm Nghiên chen chúc ở cửa hàng mậu dịch một hồi, cuối cùng cũng mua xong, sau đó, cô đến quán cơm quốc doanh ăn sáng.
Rồi xách đồ đến bệnh viện, lần này cô vẫn đến nhà ăn của bệnh viện để nấu nướng.
Sáng sớm, nhà ăn cũng có khá nhiều người, Thẩm Nghiên còn nhìn thấy mấy người nhà bệnh nhân hôm qua cãi nhau với mình, nhưng khi nhìn thấy cô, họ đều dời mắt đi chỗ khác, giả vờ như không nhìn thấy cô.
Thật thú vị.
Thẩm Nghiên suýt nữa thì tưởng mình là hổ dữ rồi.
Mấy người này có cần phải sợ cô như vậy không?
Cô không để ý đến họ, tự mình đi vào phía sau nhà ăn, chào hỏi bác Vạn một tiếng rồi bắt đầu bận rộn.
Lúc này, các đầu bếp ở nhà ăn của bệnh viện đều đã quen mặt Thẩm Nghiên.
Cô mới đến hôm qua, nhưng đã bắt đầu bận rộn tẩm bổ cho Đoàn trưởng Lục, mấy người nhà bệnh nhân kia cũng không có được tấm lòng này.
Ai thật lòng, ai giả dối, mọi người đều nhìn thấy rõ.
Lúc này, thấy Thẩm Nghiên lại bắt đầu hầm canh cá diếc, biết chắc là làm cho Lục Tuân, họ đều nhỏ giọng bàn tán.
"Vợ của Đoàn trưởng Lục này, nhìn xem, tay bị thương rồi mà vẫn chu đáo như vậy!"
"Đúng vậy, chắc là yêu Đoàn trưởng Lục lắm đây."
Thẩm Nghiên đang bận rộn nên không nghe thấy, nhưng Lục Tuân, lúc được người ta đẩy xe lăn ra ngoài, lại nghe thấy mọi người đang bàn tán.
Thậm chí, Thẩm Nghiên còn chưa xuất hiện ở phòng bệnh, nhưng Lục Tuân đã biết cô định làm món gì cho anh ăn rồi.
Cảm giác này... thật kỳ diệu.
Nghĩ đến việc hôm qua Thẩm Nghiên vừa đến đã hầm canh gà cho anh, hơn nữa tay bị thương rồi mà vẫn đến đây, xem ra là thật sự yêu anh lắm rồi...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]