Rồi cô nghe thấy cuộc đối thoại bên kia vẫn tiếp tục.
Cô gái tên Hồng Hạnh kia đang nói với giọng bất mãn: "Rốt cuộc anh có được hay không? Cứ nói là sẽ cưới em, nhưng anh còn chưa nói chuyện chúng ta yêu nhau cho nhà anh biết, có phải anh không muốn chịu trách nhiệm?"
Thẩm Trường Chinh bình thường ăn nói rất lưu loát, vậy mà lúc này lại lắp bắp.
"Không, không phải, không phải anh không muốn chịu trách nhiệm, anh sợ bố em không đồng ý cho chúng ta yêu nhau, đến lúc đó không cưới em được, làm hỏng danh tiếng của em."
Thẩm Trường Chinh nói với giọng nghiêm túc.
Thẩm Nghiên thầm gật đầu, lời này cũng đúng, dù sao thời đại này, danh tiếng của con gái rất quan trọng.
Nhưng điều khiến Thẩm Nghiên thấy lạ là, trước đây, cô chưa từng phát hiện ra anh Tư đang yêu đương.
"Dù sao em không quan tâm, chẳng phải anh nói anh Ba anh đang làm công nhân trên huyện sao? Anh về nói với nhà anh đi, anh cũng muốn đi, anh cũng mua một công việc đi, như vậy chúng ta có thể rời khỏi đại đội, lên huyện thuê nhà." Giọng cô gái vừa kiêu căng vừa có chút ngây thơ.
Thẩm Nghiên thầm lắc đầu, trong lòng vẫn đang nghĩ về cái tên quen thuộc này, rốt cuộc cô đã nghe thấy ở đâu rồi...
Cô đang cố gắng nhớ lại, bỗng nhiên nghe thấy hai người lúc nãy còn đang tình chàng ý thiếp, giờ không biết sao lại cãi nhau.
Cô nghe thấy cô gái kia hét lên giận dữ: "Chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3745699/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.