🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thẩm Nghiên đi ra ngoài, thấy hai đứa cháu đang nhìn mình với vẻ mặt mong đợi, liền cười nói: "Yên tâm đi, lúc nãy cô đã bỏ hộp trái cây vào giếng nước đá rồi, giờ ăn là vừa."

Nói xong, cô bảo bố Thẩm vớt hộp trái cây lên, rồi giúp hai đứa trẻ mở ra.

Hai đứa trẻ lẽo đẽo theo sau bố Thẩm, khi hộp trái cây được mở ra, hai anh em đồng thời thốt lên kinh ngạc.

Thơm quá!

Mùi thơm ngọt ngào đặc trưng của trái cây đóng hộp quả thực khiến bọn trẻ mê mẩn.

"Được rồi, đi lấy bát ra đây, ông chia cho hai đứa." Bố Thẩm nhìn hai đứa trẻ thèm thuồng, nói với giọng bất đắc dĩ.

Thấy hai đứa chạy đi rồi, bố Thẩm vẫn không quên dặn dò: "Lấy thêm một cái bát nữa, cô các cháu cũng ăn."

"Vâng ạ, ông ơi." Tiếng hai đứa trẻ vọng ra từ trong bếp, chẳng mấy chốc, hai đứa đã cầm bát trên tay, nắm chặt không rời, bước chân cũng nhanh hơn hẳn.

Bố Thẩm đổ hết trái cây đóng hộp ra bát, rồi mới chia cho hai đứa trẻ.

Những miếng đào vàng ươm lần lượt được đổ vào bát, hai đứa trẻ đã không thể chờ đợi thêm được nữa.

Vì hộp trái cây làm bằng sắt nên không nhìn thấy hoa quả bên trong, lúc này đổ ra mới thấy chỉ có bảy, tám miếng, mỗi miếng rộng bằng hai ngón tay, nhìn cũng khá nhiều.



Còn lại là nước đường.

Hai đứa trẻ đã không thể chờ đợi thêm được nữa, bố Thẩm chia cho mỗi đứa hai miếng, rồi đổ thêm ít nước đường, hai đứa tự mình cầm thìa xúc ăn ngon lành.

Thẩm Nghiên cũng tò mò nhìn, thấy bố Thẩm đưa ba miếng còn lại cho mình.

"Tiểu Nghiên, ba miếng này cho con."

Nhìn ba miếng đào vàng ươm, tỏa ra mùi thơm ngọt ngào hấp dẫn này, Thẩm Nghiên có chút bất đắc dĩ.

Bố cô vẫn coi cô là trẻ con sao?

Thực ra, cô muốn nói là mình không ăn, nhưng cũng muốn thử xem, trái cây đóng hộp của thời đại này có gì khác biệt so với trái cây đóng hộp mà cô từng ăn ở kiếp trước.

Vẫn là nước đường và trái cây, hương vị cũng không tệ, đào không bị nhũn quá, vẫn giữ được độ giòn, nhìn chung là rất ngon.

Cộng thêm việc vừa được ngâm trong giếng nước nên lúc này ăn vào có cảm giác mát lạnh, hương vị này quả thực tuyệt vời.

Giải nhiệt vô cùng.



Nhưng Thẩm Nghiên cũng biết thứ này nhiều đường, nên cô chỉ ăn hai miếng, miếng còn lại thì đợi mẹ Thẩm vệ sinh cá nhân xong liền nhét vào miệng bà ấy.

Dỗ dành đến mức mẹ Thẩm cười toe toét.

Cứ luôn miệng khen con gái ngoan các thứ.

Lưu Tú Anh, vợ của bác cả Thẩm, chính là đến vào lúc này.

Bà ta đến tay không, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng mẹ hiền con thảo của nhà Thẩm Nghiên, liền cảm thấy như bị cào xé con tim.

Nhất là khi nhìn thấy hai đứa nhỏ đang ăn trái cây đóng hộp, cảm xúc này càng lên đến đỉnh điểm.

Bà ta không khỏi nghĩ đến hai đứa cháu trai nhà mình, chưa từng được ăn trái cây đóng hộp ngon lành như vậy.

Vậy mà nhà bác Hai lại được ăn!

Bà ta liền không nhịn được mà mỉa mai: "Ồ! Hôm nay là ngày gì vậy? Lại còn được ăn trái cây đóng hộp nữa?"

Lời này vừa dứt, sắc mặt của mọi người trong sân đều thay đổi, nhất là hai đứa trẻ, trực tiếp nhét miếng đào mà nãy giờ chúng tiếc không dám ăn vào miệng.

Sau đó còn uống cạn nước đường trong bát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.