Lúc này, cô thật sự khẳng định, anh Hai đúng là ngốc thật.
Sau này vẫn nên quan tâm anh Hai nhiều hơn một chút.
Nghe Thẩm Trường Thanh nói vậy, Thẩm Trường An, người con trai thứ ba cũng gãi đầu: "Cũng đúng, củ nhân sâm này là do em gái đào được, vậy anh cũng không lấy."
"Ừ, anh cũng không lấy, số tiền này cứ đưa cho em gái, coi như của hồi môn của con bé, sau này đến đảo Hải Nam theo chồng, cứ để con bé mang theo."
Ba Thẩm và mẹ Thẩm đều rất hài lòng vì mấy đứa con trai hiểu chuyện.
Lúc này mà vẫn còn biết người có công lớn nhất với củ nhân sâm này chính là con gái mình.
Thật ra vừa rồi hai người cũng có ý này.
Là do Thẩm Nghiên đào được, vậy số tiền này nên đưa cho Thẩm Nghiên.
Nhưng lúc này con trai cũng đã lập gia đình, không thể giống như trước kia nữa.
Vì vậy, hai ông bà mới nghĩ ra cách này.
Như vậy, sau này mỗi đứa con trai cũng có thể tiết kiệm được ít tiền.
Còn của con gái, đương nhiên hai người sẽ bù đắp cho Thẩm Nghiên từ những khoản khác.
Lúc này, mọi người đều nhìn về phía Thẩm Nghiên.
Rồi thấy Thẩm Nghiên cũng giơ tay.
"Ba mẹ, con cũng có ý kiến ạ."
Những người khác còn tưởng cô sẽ vui vẻ đồng ý với đề nghị vừa rồi của mọi người, lấy hết tiền cho mình.
Nào ngờ, lúc này Thẩm Nghiên lại nghiêm túc nói: "Số tiền này có phải cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3744560/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.