Thẩm Trường Thanh nhìn con thỏ béo này, ước chừng khoảng bốn, năm cân, cũng đủ cho cả nhà ăn một bữa rồi.
Mẹ Thẩm nhìn thấy con thỏ cũng có chút vui mừng, lại nhìn đứa con trai thứ hai vô dụng, không nhịn được lên tiếng: "Nhìn con xem, sáng nay mẹ bảo con đi bắt gà rừng cũng không bắt được, cuối cùng còn phải để em gái con tự mình đi bắt thỏ, sinh con trai có ích gì, chỉ biết làm người ta tức giận."
Thẩm Trường Thanh đã quen bị mắng, cũng không để ý, ngược lại còn vui vẻ xách con thỏ rừng trên tay.
"Mẹ, con vô dụng, nhưng em gái giỏi, bây giờ con sẽ làm thịt nó, tối nay chúng ta ăn thịt."
"Ăn ăn ăn, ngày nào cũng chỉ biết ăn, đây là do em gái con bắt được, nhớ chia cho em gái con nhiều thịt một chút."
Thẩm Trường Thanh liên tục gật đầu, tất nhiên không có ý kiến gì.
Lý Ngọc Mai đứng bên cạnh nhìn đến mức răng cũng ê ẩm.
Mẹ chồng cô đúng là vẫn luôn thiên vị như vậy.
Trước đây chồng cô cũng thường xuyên bắt được gà rừng, thỏ rừng, cũng không thấy mẹ Thẩm nói muốn cho nhà bọn họ ăn nhiều hơn.
Dù sao thì dù có phải Thẩm Nghiên bắt được hay không, Thẩm Nghiên vẫn luôn là người ăn nhiều nhất.
Lúc này Thẩm Nghiên đang ở trong bếp nghe thấy động tĩnh bên ngoài, cũng không nhịn được suy nghĩ.
Mẹ Thẩm thật sự rất thiên vị! Cũng thật sự rất cưng chiều nguyên chủ.
Mấy người anh trai tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/3744460/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.