Lý Kiều Dương thật sự quý mến Điền Mật Nhi xuất phát từ chính nội tâm, cô cũng không biết vì sao chỉ biết khi nhìn thấy Điền Mật Nhi liền thấy rất hợp khẩu vị, hợp mắt, hợp cả tâm nữa. Cảm thấy cô ấy nói cái gì cũng rất đúng, cũng nguyện ý nghe theo, nguyện ý thay đổi, từ trong đáy lòng nhận thấy Điền Mật Nhi sẽ không bao giờ hại mình. Mặc kệ là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ hay là bạn học cùng lớp cũng không giống như Điền Mật Nhi, nếu thấy điều gì không tốt sẽ khuyên cô thay đổi, giảng giải cho cô, đối xử với cô rất tốt, nhưng lại không hề yêu cầu cô phải đáp trả, trong mắt cô ấy cho tới bây giờ đều là vân đạm phong khinh không hâm mộ không đố kỵ. Sau khi thi tốt rồi, cô ấy cũng thấy rất vui mừng cho cô, làm gì sai cô ấy luôn là người mắng cô đến khổ sở.
Mà Triệu thiếu tá của chúng ta đang ở nước xa lạ kia vẫn không hề hay biết cô vợ nhỏ xinh đẹp động lòng người của mình bị một cô gái khác quấn lấy, không biết sau khi anh trở lại biết được sẽ có cảm tưởng gì. Dù sao bà Phương Di bây giờ cũng nguyện ý cho hai người bọn họ lui tới, còn Lý Kiều Dương hiện tại không khác gì cá đuôi nhỏ phía sau Điền Mật Nhi, đi đâu cũng đi cùng khiến cho bà Phương Di không muốn yên tâm cũng không được.
Lúc này ông Triệu Quốc Đống cùng với bà Phương Di cũng bắt đầu bước vào kỳ nghỉ lễ dài ngày. Bởi vì hôn sự của Triệu Phương Nghị và Điền Mật Nhi hơi vội vàng mà lão nhân gia trong nhà lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-linh-la-nguoi-chong-tot/26310/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.