Bảo phục vụ mang đồ ăn ra, Vương Văn Tĩnh ngồi bên cạnh tiếp Điền Mật Nhi, hỏi chuyện cô: "Nghe nói chị dâu bây giờ đang dạy ở trường đại học X? Nếu sớm biết thì đã sớm khuyên chị, với trình độ học vấn như thế, bằng của chị dâu vừa lấy ra đến công ty nước ngoài nào mà không được làm quản lý cao cấp. Chị thấy em đấy, không làm giáo viên nữa, bây giờ phát triển không phải thật tốt sao."
Khắp người đều là hàng hiệu, đồ trang sức cao quý, trang điểm tinh xảo, nước hoa thơm lừng. Cũng không đến mức nhìn vào tưởng nhầm là một quý phụ, nhưng lại mang phong thái của một người phụ nữ thành công. Đầu óc của Vương Văn Tĩnh cũng không tệ, nếu quyết tâm làm chút gì đó cũng có thể đạt được thành công. Ban đầu cô ta nhờ người quen biết liên hệ với đại lý của nước ngoài, hàng nhập ngoại hiện tại chưa có nhiều người bán, nên từ đó mà kiếm được chênh lệch tương đối.
Những thứ này đều là những thứ mà Điền Mật Nhi muốn theo đuổi, tiền bạc danh lợi thật mê người, cũng không phải trong lòng không nghĩ đến. Nhưng có thứ còn quan trọng hơn những thứ phù du đó.
"Dạy học rèn người là điều căn bản của một quốc gia, làm người trồng cây được mọi người tôn kính cũng không tồi. Nghĩ đến ngày sau từng học sinh của mình công thành danh toại, cũng rất có cảm giác thành tựu." Điền Mật Nhi nhấp một hớp nước chanh, cảm thấy rất ngọt, liền cau mày, đưa cho Triệu Phương Nghị, muốn đổi sang uống nước lọc.
Không chỉ những người làm quân nhân mà phần lớn cánh đàn ông đều thích nắm trong tay người phụ nữ giống như Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-linh-la-nguoi-chong-tot/2252818/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.