Điền Mật Nhi liền đi rửa mặt, sau đó đi lấy muối tinh, cho vào chảo xào nóng lên rồi bỏ vào túi vải để chườm chân cho anh. Lại ngồi xoa bóp cho máu lưu thông, bắt anh ngâm chân vào nước nóng khiến cho Triệu Phương Nghị vô cùng thoải mái phải thốt lên.
"Aiz! Có thể sống lại rồi, hai ngày nay chỗ xương bánh chè cứ như bị dao cắt vào vậy."
Đến đại hội tỷ võ toàn quân lần sau không biết còn nghị lực để duy trì hay không đây!
"Bị thế này vẫn còn nhẹ đấy, cái chân này còn bị anh giày nhiều, bao giờ không dùng được nữa chắc mới được tha!"
Được vinh dự thế nào thì chưa bàn đến, thân thể mình mới quan trọng nhất, nhưng những người đàn ông nào cũng có tính hiếu thắng tranh đoạt, khi nhiệt huyết bốc lên cũng không trông nom không để ý đến cái gì nữa rồi. Cuối cùng chịu khổ chịu tội còn không phải là bản thân của bọn họ. Nhưng đạo lý này mà theo chân bọn họ nói sẽ không bao giờ hiểu được, nói cho họ không khác gì nước đổ lá khoai, khi tâm tình tốt thì còn có thể vểnh tai lên nghe để ứng phó nhưng khi tâm tình không tốt thì liền trực tiếp nói là không bao giờ ủng hộ công tác của chồng mình cả.
"Chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, đây chính là truyền thống tốt đẹp của quân nhân bọn anh, chẳng phải em vẫn luôn mong chồng mình thăng tiến trong công tác hay sao!" Triệu Phương Nghị nhắm mắt lại hưởng thụ, câu có câu không khua môi múa mép với vợ của mình.
"Em lúc nào cũng chỉ mong anh được khỏe mạnh mà thôi, nhưng anhthì ngược lại luôn dùng hết sức sau đó là rước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-linh-la-nguoi-chong-tot/2252795/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.