🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giản Dung chạy đến trước mắt Ôn Uyển, nhìn Ôn Uyển, thuận tay lau nước mưa trên mặt, trầm giọng hỏi: “Trời mưa lớn như vậy, không ở nhà ngây ngốc, sao chạy ra đây?”



Lúc ấy, còi tập hợp khẩn cấp vừa vang lên, anh không kịp giải thích gì thêm với Ôn Uyển, lập tức vội vã chạy tới nơi này, chỉ không ngờ Ôn Uyển cũng sẽ chạy tới đây, trong lòng sốt ruột lại đau lòng.



Ôn Uyển nhìn Giản Dung trước mắt, giọng nói hạ thấp nhưng rất rõ ràng: “Em không yên lòng về anh, nên tới xem một chút.”



Thời gian yên bình quá nhiều khiến Ôn Uyển cho là có thể yên lặng theo Giản Dung như vậy, cho đến khi đầu bạc, dù cuộc sống bộ đội khô khan kham khổ, có có thể có Giản Dung ở đây, tất cả đều tốt đẹp.



Nhưng cô quên mất Giản Dung mặc quân phục, bộ quần áo đại biểu người đàn ông này không thuộc về riêng cô, còn thuộc về quân đội, thuộc về nhân dân, anh muốn vì bộ quần áo này mà dâng hiến bất cứ lúc nào, chuẩn bị làm nhiệm vụ bất cứ lúc nào.



“Không có chuyện gì, không có gì không yên lòng, trở về nhanh chút, mưa lớn như vậy, bị bệnh thì làm thế nào?” Giản Dung đưa tay muốn sờ mặt Ôn Uyển, nhưng vẫn nhịn được, “Trở về nhanh chút đi, anh phải ra ngoài làm nhiệm vụ, đi tiền tuyến chống lũ.”



Anh có thể hiểu được tâm tình Ôn Uyển, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Ôn Uyển theo quân, không hiểu bọn họ phải ra ngoài làm nhiệm vụ, trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-linh-cung-vo/2439489/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.