“Ừ.” Ôn Uyển nhìn Giản Dung, khéo léo gật đầu, “Em nháo với anh là bởi vì tâm tình không tốt, buổi sáng lúc thấy cha em mới biết mình không hiếu thuận.” 
Cha mẹ nuôi cô lớn, cô lại cố ý gả cho Giản Dung, đến đơn vị xa xôi, bóng lưng cha lúc ấy cũng không còn nhanh nhạy như trước, con người, đến tuổi, không lên lão không được. 
Mà bọn họ chỉ có một con gái, sinh ra nuôi lớn như vậy, lại không thể ở bên cạnh hiếu thuận, tuổi ông ngoại cũng lớn, muốn gặp cô một lần cũng không dễ dàng. 
“Anh hiểu rõ.” Giản Dung khép hờ mắt, gật gật đầu, “Sao anh lại không hiểu chứ, em ấy, vẫn còn là đứa bé, mới hơn hai mươi tuổi một chút, gả cho anh chính là uất ức em, lời này không sai.” 
Cô gái ở tuổi này chính là lúc thanh xuân không gò bó, chơi không chút kiêng kỵ, mặc dù anh tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng trong nhà cũng có mấy em gái, nhưng nếu không phải suốt ngày đi khắp nơi chơi, kiếm tiền thì đi du lịch. 
Ôn Uyển cũng ở tuổi này, lại chỉ có thể đi theo anh sống ở đơn vị. 
“Em không hối hận.” Ôn Uyển cố chấp nhìn Giản Dung, đưa tay ôm cổ Giản Dung: “Em chưa bao giờ hối hận vì thích anh, từ nhỏ em đã thích anh… anh biết không?” 
Lời này khiến Giản Dung hơi sững sờ, ngay sau đó nở nụ cười, Ôn Uyển nói chuyện rõ ràng với anh không nhiều lắm, cũng không phải vấn đề khác nhau, là do tính tình anh, không hỏi đến, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-linh-cung-vo/2439483/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.