Lúc đầu khi Ôn Uyển nhất định gả cho Giản Dung, bà đã cảm thấy đứa nhỏ này rất ngốc, nên tìm một người giống như tiểu Hoa, hay như tiểu Dương vậy, có rất nhiều thời gian cùng con bé, cưng chiều con bé, nhưng nó lại cứ giống như bà, thế nào cũng phải gả cho lính. 
Ôn Uyển nắm tay Giản Dung, khẽ nhíu mày: “Mẹ, hiện tại con rất tốt, Giản Dung đối với con rất tốt.” Lời này vừa nói ra, Ôn Uyển đặc biệt khinh bỉ liếc nhìn Giản Dung, Giản Dung hơi ngượng ngùng cúi đầu, dùng khẩu âm trả lời: “Về sau, đối tốt gấp bội với em!” 
Nếu cha mẹ vợ biết mình định ly hôn với Ôn Uyển, vậy không phải là lập tức tới kéo người về Bắc Kinh rồi hả? 
Mẹ Ôn Uyển vừa định nói, điện thoại liền bị ba Ôn cầm đi, giọng nói sư trưởng trước sau như một: “Ba rất ủng hộ con đi cơ sở rèn luyện, ở nơi đó nhiều người ưu tú hơn con, mẹ con chính là lòng dạ mềm.” 
Dưới bất kỳ tình huống nào, ba Ôn đều không lơi là con gái, vẫn giáo dục như thế, nuôi ra cô nương sao khéo léo, đi đâu cũng được yêu thương, đại viện cũng khen như vậy, con gái sư trưởng Ôn, cháu ngoại ông cụ Hác, chính là hết lời để nói. 
Đoan trang, nghiêm túc, tính tình lại tốt, chỉ có điều ánh mắt không được tốt lắm, gả cho thằng nhóc xấu xa Giản Dung, rõ ràng là nhặt được tiện nghi. 
“Cảm ơn cha ủng hộ, con yêu cha! Sư trưởng Ôn chính là thông tình đạt lý!” Ôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-linh-cung-vo/2439435/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.