🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương mở cửa xuống xe, Giản Dung xuống theo, đóng cửa xe, chỉ thấy Dương đi về phía bờ sông, Giản Dung vội vàng bước đi theo, Dương nhặt một hòn đá trên mặt đất ném ra bên ngoài, ngay trên mặt sông, tạo ra mấy vòng sóng lăn tăn.



“Tôi nghe nói anh muốn ly hôn với Ôn Uyển, là thật sao?” Dương quay đầu hỏi Giản Dung, anh không có ý định nói chuyện phiếm với Giản Dung.



Giản Dung không nhìn Dương, ngược lại nhìn ruộng lúa phía xa xa: “Từ khi trở lại từ trường học thợ săn, đã đề cập với cô ấy.” Nhưng không biết từ lúc nào, anh đã thành thói quen với sự tồn tại của Ôn Uyển, nếu Ôn Uyển đột nhiên đồng ý ly hôn, anh lại không biết nên làm gì bây giờ?



“Bởi vì phá tướng, hay bởi vì không yêu cô ấy?” Dương mạnh mẽ xông tới trước Giản Dung, níu lấy áo Giản Dung, đỏ mắt chất vấn, nghe nói là một chuyện, chính miệng Giản Dung nói ra lại là chuyện khác, Ôn Uyển tốt như vậy, người đàn ông này muốn tìm đường chết?



Giản Dung nhíu mày nhìn Dương: “Lúc cô ấy muốn gả cho tôi, tất cả mọi người nói cho tôi biết, tôi không xứng với Ôn Uyển, cô ấy gả cho tôi, chính là tôi nhặt được bảo vật, đúng là tôi nhặt được bảo vật, lúc tôi trở lại, tự nói với mình, không thể để cho cô nhóc này đi theo mình chịu khổ, cho nên mới nói ly hôn.”



Anh cho rằng chờ đợi hai năm, có thể Ôn Uyển sẽ mất hết cố chấp, anh cho rằng anh kiên trì một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-linh-cung-vo/2439388/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.