Anh đau lòng nhìn cô, muốn tiến đến ôm lấy cô mặc kệ cô có đang căm ghét anh. Nhưng anh thật sự không dám, anh sợ sẽ càng làm cô khó chịu.
- Yên Yên, bình tĩnh lại đi em… Anh… anh sẽ nói… Trước tiên chúng ta vào phòng đã, rồi anh sẽ nói hết cho em được không? – Đông Quân cố gắng làm cho cơn giận của Tử Yên được hạ nhiệt.
- Được, chúng ta vào phòng đi, em cho anh cơ hội nói hết! – Tử Yên không thèm nhìn đến Đông Quân, cứ thế mà quay đầu đi vào phòng.
Bội Sam và Lập Thành nhìn theo bối rối không biết nên làm sao, hai người họ cũng là đồng phạm với Đông Quân. Tử Yên chắc là giận lắm.
Đang lóng ngóng thì Đông Quân ra hiệu bảo hai người họ ra ngoài đợi, để cho anh và Tử Yên có không gian riêng mà nói chuyện.
Trong phòng chỉ còn lại hai người, Đông Quân từ từ tiến đến chỗ Tử Yên ngồi. Anh ngồi xuống đối diện với cô, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
Tử Yên cố giữ vững tinh thần chờ nghe anh nói. Hôm nay cô muốn biết tất cả sự thật. Muốn biết rốt cuộc anh là ai, rốt cuộc những ngày qua anh tiếp cận cô, chiếm lấy tình cảm của cô để làm gì, rốt cuộc anh có phải đang chơi đùa cô không.
- Yên Yên, thật ra… anh… mấy năm anh ở nước ngoài không phải anh bị bệnh gì cả… Mười bốn tuổi anh gặp em là lúc anh đã học xong đại học, mười sáu tuổi anh đã học xong thạc sĩ, sau đó được cử đi nước ngoài nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-thanh-xuan-dep-de-nhat/921252/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.