Ngày hôm sau đang ngồi ở trong lớp, đột nhiên có mấy nữ sinh với gương mặt mếu máo đi về phía Tử Yên. Sau đó còn bất ngờ quỳ xuống cạnh chỗ ngồi của cô. Tử Yên nhận ra là mấy bạn nữ ngày hôm qua rượt đuổi nhau suýt đụng trúng cô.
Cả lớp 12A lại nháo nhào lên mà hóng chuyện. Xem lại có drama gì nữa đây.
Bọn họ rối rít, nói mà như khóc, năn nỉ Tử Yên tha lỗi.
- Xin cậu tha lỗi cho bọn mình!
- Các cậu… các cậu làm gì vậy? Mau đứng lên rồi nói! – Tử Yên vô cùng bất ngờ trước hành động của bọn họ, còn Lục Đông Quân thái độ vô cùng bình thản, như thể anh biết trước việc này.
- Không… cậu tha thứ cho bọn mình thì bọn mình mới đứng lên! – Bọn họ nhìn theo sắc mặt của Đông Quân sợ hãi, không dám đứng lên.
- Nhưng… nhưng mà có chuyện gì? Nếu là chuyện các cậu vô tình lao về phía mình thì bỏ đi, mình không giận gì cả! – Tử Yên cứ ngỡ vì chuyện hôm qua mà bọn họ thấy có lỗi phải đến tận đây mà xin cô.
Cô cố gắng khuyên ngăn. Nếu không có vết thương ở vai cô đã cúi người xuống mà đỡ họ dậy.
- Chị dâu à, chị đúng là quá cao thượng rồi. Chị có biết vụ việc hôm qua là do bọn họ cố tình dàn xếp không? – Lập Thành thấy Tử Yên vẫn trưng ra vẻ mặt lương thiện kia, không chịu được mà lên tiếng.
Hôm qua nghe theo lời Đông Quân, anh đã nhờ người điều tra. Mà với bọn nữ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-thanh-xuan-dep-de-nhat/921244/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.