Anh đang suy tính điều gì đó trong đầu. Món nợ này, anh nhất định đòi đến nơi đến chốn.
Đầu dây bên kia rất nhanh nghe máy.
- Alo, cậu Quân!
- Mọi chuyện sao rồi?
- Bọn nó mới đầu cứng miệng lắm, nhưng sau đó cũng chịu khai ra chủ mưu. Chính là Trình Lâm, học sinh lớp 12D, con của Trình Duy.
Trình Duy? Đông Quân có nghe qua cái tên này. Thì ra cái tên Trình Lâm lại chính là con trai của lão già họ Trình, người mang nhiều tai tiếng, cả trong đời sống lẫn kinh doanh.
Ông ta có mối quan hệ với rất nhiều cô gái chân dài đáng tuổi con, tuổi cháu, làm ăn thì dùng thủ đoạn rất bẩn. Hèn gì cũng dạy dỗ ra một đứa con không ra gì.
Nếu đã thối nát hết thế, thì Đông Quân anh sẽ ra tay dạy dỗ một phen. Nghĩ ngợi một hồi, anh nói với trợ lý:
- Trước tiên, anh hãy làm thế này… rồi sau đó…
- Vâng, tôi biết rồi thưa cậu Quân!
Nói rồi anh tắt máy, nở một nụ cười lạnh lẽo. Kịch hay sắp bắt đầu rồi!
Đang chìm trong suy nghĩ miên man của mình, thì điện thoại Đông Quân reo lên. Anh nhìn màn hình, là số của ba anh. Chuyện vừa rồi chắc đã đến tai của ông ấy.
- Alo ba! – Đông Quân liền nghe máy.
- Ba mẹ đã nghe nói mọi chuyện. Con có bị thương ở đâu không? – Lục Trí Viễn hỏi con trai, kế bên ông là mẹ của Đông Quân, cũng đang chờ nghe tin của con trai.
- Con không sao, ba mẹ đừng lo!
- Vậy còn… Tử Yên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-thanh-xuan-dep-de-nhat/243674/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.