Linh cảm của Tử Yên là vô cùng chính xác. Buổi sáng đã để thua bóng rồ, 12D đã vô cùng tức tối, quyết tâm bằng mọi giá phải phục thù.
Bọn họ thi đấu không có chút tinh thần thể thao nào. Cứ vô tội vạ mà lao vào người khác, cố tình gây ra những thương tích khiến 12A phải gặp sự cố. ?hử ?hách ?ìⅿ ??a?g gốc, géc gô ﹏ ??ùⅿ? ??yệ?.v? ﹏
Lập Thành nhìn theo những gì đang diễn ra trên sân mà nóng giận đến mức muốn chửi thề. Nếu anh mà không vướng bận cái tay này và có mặt trên sân thì sẽ không để yên cho lũ khốn đó muốn làm gì thì làm đâu.
- Khốn kiếp! Cái lũ chó đó là đang chơi kiểu gì vậy? – Anh mắng.
- Đúng vậy, chơi xấu như vậy cũng được à! Quan trọng là, tại sao trọng tài không thổi phạt? Có phải bị mua chuộc rồi không? – Trần Hải tham gia bóng rổ cũng nằm trong nhóm bóng đá nhưng ở vị trí thủ môn dự bị, cũng tức tối không kém.
Rõ ràng là chơi xấu công khai nhưng trọng tài lại dửng dưng như không. Thế này thì chắc ăn đã bị mua rồi. Cũng thật là, để đảm bảo công bằng, trường đã mời trọng tài từ bên ngoài đến. Vậy mà cũng được 12D mua được à?
Tử Yên không quan tâm ai mua chuộc ai, cái cô quan tâm là tình hình của Đông Quân. Nãy giờ cô thấy anh đã bị rất nhiều người ở đội đối thủ tấn công, nếu cô đoán không nhầm, tay và chân anh bây giờ chắc chắn là trầy xước rất nhiều.
Cô lo lắng đến nỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-thanh-xuan-dep-de-nhat/243670/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.