Tử Yên vì tối hôm qua ngủ quên nên không đặt báo thức. Cũng may mà Đông Quân dậy sớm mua bữa sáng rồi gọi cô dậy chuẩn bị đi học. Dĩ nhiên anh cũng không quên một ly đậu nành cho cô, sẵn tiện anh còn chuẩn bị ít trái cây, vì hôm nay sẽ phải học cả ngày ở trường.
Tử Yên nhìn thấy trên tay anh đeo chiếc đồng hồ mà mình tặng, trong lòng vô cùng vui vẻ. Mà cũng phải nói, người ta đẹp vì lụa, còn anh thì ngược lại, lụa đẹp vì người. Cái gì vào người anh cũng thấy có giá trị hơn hẳn.
Chuẩn bị tươm tất xong, cả hai cùng đi học. Đông Quân quyết định từ hôm nay sẽ chở Tử Yên đi học. Hôm nay sẽ đi xe của anh, còn xe của cô để ở nhà, chiều về cô sẽ ghé lấy rồi chạy về nhà luôn. Lúc đầu cô có chút do dự không đồng ý, cô vẫn nghĩ mỗi người đi xe riêng sẽ dễ hơn, nhưng anh bảo như vậy chẳng giống cặp đôi đang yêu nhau chút nào. Cuối cùng, cô cũng phải nghe theo anh.
Chở cô trên đường, Đông Quân còn giả vờ phanh gấp để cô phải bám chặt lấy mình. Hành động trẻ con của anh làm cô thấy có chút không thích, liền đập mạnh vào lưng anh mấy cái, bảo anh chạy xe cẩn thận chút. Anh dĩ nhiên không dễ dàng buông tha cho cô vậy, anh kéo tay cô vòng qua eo mình, một tay giữ lấy tay cô, một tay lái xe. Cô vùng vẫy thoát ra nhưng tay anh kẹp chặt, lại sợ anh lái xe sẽ nguy hiểm nên chỉ đành ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-thanh-xuan-dep-de-nhat/243661/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.