Chương trước
Chương sau
*Cạch*

Sau khi anh mở cánh cửa ra, điều đầu tiên anh nhìn thấy là hơi nước, khiến cho khung cảnh bên trong nhà tắm rất mơ hồ. Hiện tại lòng anh như lửa đốt nhưng cũng phải thật bình tĩnh. Khi anh đến gần bồn tắm thì không thể nào bình tĩnh hơn được nữa.

– Nguyệt *vỗ mặt* cô tỉnh dậy cho tôi. Ai lại đi tắm nước nóng mà ngủ như thế này chứ. Chết tiệt!! Người cô ấy nóng quá.

Anh vội bế nó lên giường, kiếm cái khăn khác choàng lên và lau khô người nó, điều chỉnh lại điều hòa ở mức trung bình. Bây giờ nếu đi gọi người giúp việc hay quản gia điều không được, họ điều làm việc cả ngày rồi nên để cho họ nghỉ ngơi. Anh vội đi xuống nhà bếp pha tách trà giải nhiệt. Rồi kiếm khăn chườm cho nó, mong có thể hạ nhiệt được. Anh lấy nhiệt kế mà trước đó anh đã để lên người nó.

– CÁI GÌ CHỨ 40 ĐỘ Á!!! Bây giờ chỉ còn một cách thôi.

Sáng hôm sau.

Khi nó đang say ngủ, định trở mình thì cảm giác trên người mình có vật gì đó đang đè lên người mình. “Hử? sao nặng như vậy chứ?”

– Cô nằm yên đi, suốt một đêm cô hành tôi mệt quá rồi đó.

– Ừm…

Nó lại tiếp tục chìm vào trong giấc ngủ, trong đầu nó nghĩ “Ừ, phải rồi, tối qua thật sự rất mệt”. Rồi lại nhận ra có điều đó sai ở đây, mở mắt ra thì đây không phải phòng nó. Rồi nó lại quay lại nhìn người đang nằm kế bên mình là ai. “Cái SHIT GÌ ĐANG XẢY RA THẾ NÀY”

– Á Á Á Á!!! CÁI TÊN BIẾN THÁI NÀY. SAO TÔI LẠI CÓ MẶT TẠI PHÒNG ANH. TỐI ANH LẺN VÀO PHÒNG TÔI BẮT TÔI QUA ĐÂY SAO. ANH MAU DẬY CHO TÔI!!! GIẢI THÍCH CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA HẢ!!!!

– Cô ồn quá, cô nhớ lại đi, tối qua cô chạy qua phòng tôi sao.

– ANH ĐỪNG CÓ NGỤY BIỆN, LÀM GÌ CÓ CHUYỆN NÀY CHỨ…..KHOAN!!! SAO ANH LẠI KHÔNG MẶC ĐỒ.

Nó bây giờ mới cảm thấy trên người mình nó thiếu thiếu, thì ra nó bây giờ không một mảnh vải che thân, hèn gì nó cảm thấy mát mát.

– ĐỒ TÔI ĐÂU!!! ANH LÀM GÌ TÔI HẢ. TRỜI ƠI!!! TRINH TRẮNG CỦA TÔI. TRỜI ƠI!!! TÔI ĐÃ GIỮ ĐỂ TRAO NÓ CHO CHỒNG TƯƠNG LAI CỦA TÔI. TÊN HÈN HẠ!!! TÊN BIẾN THÁI!!! TÊN DÂM TẶC!!! TÊN…

– CÂM NGAY CHO TÔI!!!

– KHÔNG Á!!

Anh liền lật người cô lại, hiện tại anh ở trên cô ở dưới và trên người họ không hề có một mảnh vải nào cả.

– Tối qua cô sau khi chạy ra khỏi phòng tôi xong liền chạy về phòng mình, chưa được một tiếng cô lại chạy lại phòng tôi nói là phòng cô bị kẹt nước nên không thể tắm được, cô đã xin tôi cho tắm nhờ. Và chuyện sau đó cô không nhớ gì nữa sao??

Bây giờ nó bắt đầu suy nghĩ, đúng tối qua nó chạy qua xong chạy về xong lại chạy qua xin tắm nhờ, rồi cô bắt đầu thư giản trong bồn tắm thì không còn nhớ gì cả.

– Sau đó thì sao?? – Nó hỏi một giọng vô cùng ngây thơ.

– Thật là không nhớ.

– *lắc đầu* Thật, không nhớ!

Anh như mở cờ trong bụng, thật sự anh muốn kể cô nghe sự thật nhưng khi thấy cô như vậy, anh không thể nào ngưng trêu chọc cô.

– Vậy tôi kể cô nghe. Tối qua sau khi cô chui vào trong phòng tắm, một hồi sau cô bước ra, ra giọng khiêu khích tôi, quyến rũ tôi, trong khi cô không hề có một mảnh vải nào trên người cả. Tất nhiên tôi là đàn ông, khi mà phụ nữ có nhu cầu như vậy tôi phải phục vụ rồi, tối qua tôi hầu hạ cô nguyên đêm. Nên bây giờ tôi rất mệt, mà sáng sớm cô đã om sòm như vậy, cô phải phục vụ lại tôi chứ.

Anh nói xong nhìn khuôn mặt nó, nở một nụ cười cực quyến rũ. Anh nói tiếp

– À cô nói để dành cho chồng tương lai đúng không. Tôi nhớ không lầm chúng ta đã có đính ước rồi nhỉ. Và hiện tại, tương lai tôi là chồng của cô. Vậy cô đâu có thiệt thòi gì đâu, vậy những lời lúc nãy…cô.hãy.rút.lại.cho.tôi!

Nó dường như cứng họng với những điều anh ta nói. Nó đã làm vậy sao, sao nó lại không nhớ, còn nữa, sao anh tại muốn cưới cô chứ, trong khi lúc đầu anh ta cũng muốn hủy hôn ước sao.

– Anh, không phải lúc đầu anh muốn hủy hôn ước sao?

– Không muốn nữa.

Nó tròn xoe mắt định hỏi tại sao thì nó lại nghĩ đến một chuyện quan trọng hơn

– Nhưng…bằng chứng đâu, anh nói tôi đã quyến rũ anh, đưa ra, không tôi sẽ tố cáo anh.

– Sáng cô cảm thấy người ê ẩm không?

– *gật đầu*

– Thân dưới có tê không?

– Không – Điều này nó có thể chắc, nếu đã bị lấy mất thì sẽ cảm thấy rất tê.

– Đúng, nhưng đây đã làm nguyên đêm tất nhiên sẽ không còn tê nữa. Cô muốn xác thực lại không, hiện tại chúng ta có thể đấy.

– Không!!! Không!! Tôi muốn về phòng, không phải chúng ta phải đi học sao.

– Được thôi.

Nó liền đứng dậy định về phòng mình mà quên mất mình nên kiểm chứng một điều, khi người con gái muốn biết mình có làm chuyện đó không, và điều chắc chắn để kiểm chứng chính là máu. Nhưng nó quên mất chuyện đó, nên anh cũng chỉ có thể cười trừ, vì nó thật sự rất ngốc.

– Khoan đi, cô lại đây cho tôi.

– Chuyện gì nữa!!

Dù sao nếu đã làm chuyện đó với nhau rồi, thì cơ thể cũng thấy hết rồi, nên nó cũng không lấy vật gì che lại cả. Nó không như những người tỏ vẻ “con nai vàng” dù sao nếu là mình làm thì không có gì phải che đậy cả. Có thể nó sống ở nước ngoài lâu nên lối suy nghĩ cũng thay đổi. Nó bước lại gần nhưng vẫn giữ khoảng cách với anh, nhưng nó lại không kịp trở tay khi anh kéo nó lại phía mình. Trán nó áp vào trán anh, mắt đối mắt.– Cô định về phòng với bộ dạng này sao, đồ cô tôi đã làm khô và để ở trong tủ, mặc rồi về phòng đi.

Nó nhìn lại bộ dạng, mặt đỏ đến tận man tai. Nó liền chạy lại lấy bộ đồ rồi chạy lại của nhà tắm khi tay vừa đụng vào tay nắm cửa thì cô lại nghe anh nói

– Cô nên nhớ, cơ thể cô chỉ có một mình tôi thấy, chỉ một mình tôi đụng mà thôi, nếu ai đụng tôi liền chặt tay tên đó.

Nó rùng mình khi nghe anh nói câu đó, đóng cửa lại tay chạm vào lòng ngực cảm giác tim đập rất nhanh. Nó liền gạt chuyện nó định nghĩ ra một bên và đi thay đồ.

Còn hắn, tối qua quả thật nó sốt rất cao, nếu không kịp giải nhiệt chỉ sợ nguy hiểm đến tính mạng, nên anh đành lấy nhiệt độ cơ thể mình để giảm nhiệt độ cho cô, một buổi tối, thật sự rất cực khổ với anh, ôm người con gái mình thích lại trong tình trạng cả 2 không mặc đồ, hơi thở nóng hổi của nó cứ thổi vào cơ thể anh khiến anh phải kiềm chế hết lần này đến lần khác. Đến gần sáng nay khi cảm thấy cơn sốt đã giảm thì anh định buông cô ra, thì cô lại xem anh một gối ôm cứ ghì chặt lấy anh, đến gần sáng anh mới có thể thoát khỏi sự tra tấn độc địa của nó. Anh lại đi lấy đồ nó ra để cho khô khi tỉnh dậy thì nó có cái để mặc. Khi nó tỉnh dậy còn ầm ỉ với anh được thì có thể thấy nó đã khỏe, vừa nãy anh chỉ kéo nó lại để xem nó còn sốt không, khi thấy trán nó đã bình thường thì anh mới an tâm được phần nào.

Nó thay đồ xong liền đi ra khỏi phòng anh, còn anh liền lấy bộ đồng phục rồi lại đi thay đồ. Anh dường như mất ngủ vì nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.