Lời tác giả:
Xin chào các bạn, tôi là… Tiểu Bố hôm nay không online nhưng vẫn còn nhiệm vụ phải đăng chương mới nên tôi viết bừa mấy chữ rồi up lên.
Thực ra cũng chẳng biết viết gì, tìm trong máy tính mới thấy một thứ trước đây từng viết, mặc dù thấy xấu hổ lắm nhưng vẫn up lên.
….
Chuyện của tôi. Những câu chuyện nhỏ bé.
Hai ngày nay hình như sắp có tuyết rơi. Trời đất xám xịt. Mở cửa sổ. luồng không khí lạnh buốt như không thật.
Vậy mà lại chân thực đến thế. Tầng tầng lớp lớp bao bọc thật chặt. Khiến người ta không sao thở nổi.
Ừm. Đã nói là không nghe bài hát của Vương Phi nữa mà. Sao em lại tìm được bài hát này.
Đôi khi tình yêu là hữu danh vô thực.
“Bỗng dưng nhận ra mọi điều đã được đã sắp đặt”.
Khi ai đó ở bên chúng ta. Chúng ta sẽ không nhận ra những cảnh tượng khác nhau.
Nhưng chỉ cần một ngày không liên lạc. Anh mới nhận ra bản thân có chút không chịu đựng nổi.
Trưa nay không hiểu sao trong đầu tự nhiên nghĩ tới bài “Ôm” em hát hôm đó.
Nên chiều nay đã đi tìm bài hát. Ừm. Tự hát tự nghe.
“Tháo bỏ mặt nạ nhiều ngày qua, chạy về ranh giới mộng tưởng
Đêm khuya xe ngựa bí đỏ đổi giày thuỷ tinh trong cổ tích”.
“Lời thề thốt yêu cầu anh chẳng qua chỉ là lời nói dối
Em cần sự vỗ về của tình yêu mặc dù yêu đã qua như thuỷ triều”.
Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-tat-ca-nhung-gi-em-ghet-nhat/3236254/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.