Tôi thích ồn ào, Tam gia thích yên tĩnh. Sau đó chúng tôi nhận ra nếu chỉ có hai người thì chán quá, hầu như chỉ sạc pin cho đầy rồi chơi điện thoại. Thế là Tam gia chịu thua, gần như lần nào cũng dẫn tôi đi tụ tập với bạn bè, nhân thể bày tỏ tình thương mến thương cho họ được dịp dè bỉu. Về phần người nhà và chó, đúng thế, đây cũng là lực lượng chủ yếu thường xuyên dè bỉu chúng tôi.
1.
Mấy tên bạn thân của Tam gia toàn là phượng hoàng giữa đàn gà, Xích Thố giữa đàn ngựa, là những bậc vĩ nhân của trường đại học Hạ Môn.
Đầu tiên nói đến bạn H, chỉ cần nhìn chữ viết tắt này trong tên cậu ta đã thấy được cậu là người (…) đến đâu!
H có vẻ ngoài rất giống một idol Hàn Quốc, ngoài ra tính tình cũng rất cute, là người bạn của Tam gia mà tôi quý mến nhất. Lý do của một vài lần tôi từ chối yêu cầu được đến Bắc Kinh của Tam gia mà chủ động xin tới Hạ Môn cũng phần nhiều có liên quan đến bạn H này.
Mẹ H là con chiên theo đạo Thiên Chúa nên từ nhỏ đã bắt H phải đi theo nghe giảng đạo, tới hát ở Giáo đường gì đó. Mặc dù H không ngoan đạo nhưng vẫn luôn nghe lời.
Một lần tôi đến Hạ Môn đúng vào ngày H đi nghe giảng đạo nên không thể cùng ăn uống với nhau. Thế là tên này vừa làm xong các công việc ở giáo đường đã lập tức vào group than vãn: “Ăn khuya nhé?”, “Này, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-tat-ca-nhung-gi-em-ghet-nhat/3236245/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.