Mặc dù biết việc kết hôn với Damian chỉ là tạm thời nhưng nó cứ ám ảnh tâm trí Casey. Một cảm giác thật thú vị .. xuất hiện trong ý nghĩ. Còn Damian có lẽ rất ghét sự việc này. Tại mỗi thị trấn họ đi qua, anh luôn hỏi han để tìm một vị chánh án nào đó
Casey không thể tưởng tượng nổi một sự kiện quan trọng đặc biệt như kết hôn lại chỉ kết thúc trong vài giây và trước đó không một lời tỏ tình, không một lời cầu hôn .. và không cả giường cưới. Chẳng hiểu vì lý do ngu ngốc gì, ý nghĩ của nàng lại quay trở về với cái giường cưới
Lúc này, một thực tế rõ ràng trước mắt Casey: nàng có thể ôm hôn Damian mà không cảm thấy tội lỗi gì. Không phải do nàng yêu cầu mà là do một vị chánh án ngập trong rượu đã ghép họ lại với nhau. Nhưng nàng thấy thật khó để sống hết ngày này qua ngày khác trong khi “tờ giấy kết hôn” kia làm cho nàng muốn được nếm trải những cảm xúc tình yêu với Damian, thậm chí ý nghĩ đó còn mạnh mẽ hơn trước rất nhiều
Tại thị trấn Sanderson, lại lần nữa Casey cảm thấy hoang mang khi chợt nhìn thấy ông Chandos bước vào một nhà trọ địa phương. Ít ra nỗi sợ hãi này cũng làm cho tâm trí nàng thoát khỏi cuộc hôn nhân trong chốc lát. Nàng không nhìn rõ mặt, và hy vọng ai đó có thể mặc kiểu quần áo giống như ông vẫn ưa thích thì sao? Ông không thể cưỡi ngựa rời thị trấn Fort Worth nhanh như vậy được, trừ phi … ông cũng lên cùng chuyến tàu với nàng. Nhưng ông không có mặt trên chuyến tàu vì trong toa súc vật không có con ngựa của ông. Nếu có, nàng đã nhận ra ngay
Buổi chiều muộn, họ thu thập thêm được vài thông tin nữa. Một thị trấn mới thành lập được một năm nằm ngay trên đường buôn bán cũ cách Sanderson khoảng hai ngày cưỡi ngựa. Culthers chưa có đường sắt chạy qua nhưng đã có dự định xây dựng một tuyến đường trong tương lai vì thị trấn đang phát triển khá nhanh. Hiện ở đấy đã có một trường học, ba nhà thờ, hội đồng thị trấn và thị trưởng
Nghe nói đến thị trưởng, cả Casey và Damian quyết định đi theo hướng đó mặc dù phải cưỡi ngựa. Hơn nữa, cái tên Culthers lại giống với Curruthers và biết đâu hắn có mặt tại đấy rồi
Tảng sáng hôm sau, vừa tỉnh giấc nàng vội sang đánh thức Damian dậy. Họ nhanh chóng rời thị trấn Sanderson
“Cô biết đấy, tôi chẳng được ích lợi gì trong cuộc hôn nhân của chúng ta, còn cô dĩ nhiên là được rồi” Damian phàn nàn
Casey im lặng không nói gì, song cũng không cảm thấy khó chịu. Nàng chăm chú điều khiển con Sam già dò dẫm từng bước chậm rãi vì mặt trời vẫn chưa mọc
“Không, cuộc hôn nhân tạm thời của chúng ta không mang lại cho tôi tí lợi lộc nào”
Giọng anh quá chua chát buộc Casey phải lên tiêng “Vậy tôi được lợi gì?”
“Thế cô không biết là khi đã kết hôn thì cha cô không thể lôi cô về nhà hay đi bất cứ đâu … nếu không được tôi cho phép à? Quyền của người chồng còn cao hơn quyền của cha mẹ đấy”
Casey nhăn mặt “Ý kiến hay thật. Tôi không mong xuất hiện trước mặt cha tôi trong tình trạng này, đặc biệt đây lại không phải là cuộc hôn nhân thật sự … nhưng cha tôi sẽ không biết được điều này chứ?”
“Không, trừ phi cô nói ra”
“Được rồi, tôi sẽ không dại gì mà thử đâu. Vậy tại sao ông phải kêu ca vì không được ngủ thêm vài tiếng nhỉ? Hôm nay chúng ta sẽ dựng trại nghỉ sớm, nếu ông muốn”
Damian vẫn làu bàu. Có lẽ hôm nay tâm trạng anh không vui. Họ dựng trại ngay gần một dòng suối
Casey định không đốt lửa, chỉ để có cảm giác an toàn hơn. Thời tiết khá ấm áp và nàng cũng mang theo đồ ăn nguội. Nhưng Damian không đồng ý như vậy nên Casey quyết định ra suối bắt cá. Món cá nướng nghe có vẻ rất hấp dẫn
Để mặc Damian ở lại trông ngựa, nàng kiếm cành cây vót thành xiên đâm cá. Anh xuất hiện khi nàng đang đứng dưới suối và mới chỉ bắt được một con
“Có cách bắt cá dễ hơn đấy” anh nói
Nàng không thèm quay lại vì còn bận tập trung vào công việc “Tôi không nhìn thấy có cái lưới nào ở quanh đây … trừ phi ông chấp nhận cởi một trong những cái áo sang trọng kia”
“Tôi định gột sạch bụi đường đây. Có sẽ không nhìn tôi chứ?”
Casey chớp chớp mắt. “Nhìn ư?” nàng quay ngoắt ra sau và thấy anh đang cởi áo ghi – lê.
“Này, dừng lại đi. Ông có thể đợi cho tới khi tôi xong việc đã chứ”
“Người ngợm tôi bẩn lắm, không thể chờ đợi được”
“Ông sẽ làm cho lũ cá chạy hết” nàng hét lên
“Tôi sẽ chỉ làm mặt nước gặn lăn tăn một chút thôi” anh bắt đầu cởi chemise
“Ông điên rồi”
“Người tôi đầy bụi mà”
Nàng chưa bao giờ nghe thấy một câu nói nào ương bướng, đáng ghét như vậy. Cũng không vừa, nàng làu bàu. “Tùy ông thôi, nếu tôi không bắt được thêm con nào nữa, ông sẽ không được ăn món cá này chứ không phải tôi đâu”
Việc gì phải rời khỏi đây chỉ vì anh chàng ngớ ngẩn kia sắp cởi quần áo nhỉ? Casey quay lưng lại, và tiếp tục bắt cá. Nhưng nghĩ dường như dễ dàng hơn làm thì phải
Vài giây sau, anh nhảy ùm xuống. Nàng phát điên khi biết rằng anh chỉ cách nàng có vài bước chân và hoàn toàn … không còn mảnh vải nào trên người. Nàng nghe thấy tiếng anh té nước. Không chỉ là những gợn sóng lăn tăn. Nó sẽ không ý nghĩa gì nếu lúc đó nàng nhìn thấy một con cá, nhưng lại chẳng có bất cứ con gì cả. Toàn bộ tâm trí, cơ thể nàng đều tập trung vào Damian và những cử động của anh
Casey cứ phải nhích dần ra xa để đỡ … nôn nao vì sự gần gũi. Nước tuy không giá nhưng cũng hơi lạnh trong khi cơ thể nàng lại đang hừng hực
“Cô đang chạy trốn tôi đấy à, Casey?”
Nàng giật bắn mình quay phắt lại. Và đó chính là một sai lầm, nhưng đã quá muộn
Damian lặng lẽ bơi đến chỗ nàng, lặn xuống, rồi từ từ ngoi lên. Những giọt nước nhỏ trên ngực, trên cánh tay anh lấp lánh dưới ánh mặt trời còn sót lại. Casey như bị thôi miên bởi những đường nét đàn ông của anh. Cơ thể anh săn chắc, vạm vỡ hơn nàng đã tưởng tượng
Nàng không trả lời, thậm chí không thể nhớ anh đã hỏi gì
“Hay cô muốn tắm ở tận đây, nơi sâu hơn chăng?”
Casey vẫn không nghe thấy anh nói gì nhưng nàng có thể nhìn và cảm nhận những ngón tay anh đưa lên âu yếm vuốt má nàng, làm nhỏ những giọt nước xuống cổ
“Có vẻ như cô cần được giúp đỡ thì phải” nàng lại nghe thấy tiếng anh
Damian kéo cái poncho ra khỏi người nàng. Từ khóe mắt nàng nhìn thấy nó bay lên rồi hạ cánh an toàn bên bờ suối. Đến lượt khẩu súng cũng được tiếp đất ngay bên cạnh đó. Nàng giật mình và ngay lập tức thoát khỏi tình trạng bị thôi miên
“Ông đang làm cái trò …?”
Lẽ ra Casey đã nói được hết câu nhưng nó bị cắt ngang vì nàng bị kéo tụt xuống nước
Nàng trồi lên, thở phì phì trong vẻ nghi ngờ, nhìn chằm chằm Damian qua khuôn mặt dính đầy tóc ướt và bắt gặp nụ cười tươi rói không kịp che giấu. Nàng hất một vốc nước vào người anh. Damian nhướn mày rồi ngả về phía nàng
Casey hét lên và nhảy sang một bên nhưng hai chân nàng bỗng nhiên bị kéo mạnh từ phía dưới mặt nước
Hồi nhỏ, Casey thường nghịch nước cùng anh trai Tyler và cậu em Dyllon, nàng vẫn chưa quên cách trả đũa. Hai mươi phút sau, Damian phải la to xin chịu thua. Casey không thể thở nổi vì đã cười quá nhiều. Ai mà nghĩ là nàng có thể “vui đùa” với anh chàng miền Đông nhỉ? Thật không tưởng tượng nổi việc này
Nàng đi lên bờ, tủm tỉm cười một mình. Và anh cũng cười. Rồi nàng nhận ra lý do. Quần áo nang dính chặt vào người làm nổi rõ từng đường nét trên cơ thể. Trông nàng cũng tựa như trần truồng giống anh
Mặt Casey đỏ bừng khi nàng nhận ra ánh mắt khác lạ của Damian. Nó vụt sáng long lanh chứng tỏ cảm xúc đang dâng tràn mạnh mẽ. Anh lội nhanh về phía nàng. Chắc Damian sẽ không dám đứng lên trong khi nàng vẫn đăm đăm nhìn anh? Nhưng … anh đã đứng lên trước khi nàng kịp quay đi
Có lẽ Casey sẽ mang theo hình ảnh đó mãi mãi trong tâm trí. Cơ thể anh giống như một bức tượng hoàn hảo được chạm khắc bởi một nghệ sĩ tài ba. Chỉ nhìn thoáng qua nàng đã bị kích thích mãnh liệt
Hình như anh đang quỳ bên ạnh. Không dám quay mặt lại nhìn, nàng dường như ngừng thở trong nỗi mong đợi. Lẽ ra phải rời bỏ bờ suối nhưng nàng không tài nào nhấc nổi đôi chân. Và rồi hai bàn tay anh ôm lấy khuôn mặt nàng, bắt phải nhìn thẳng vào anh
“Không còn việc gì để làm nữa đâu, Casey ạ” anh cất giọng khàn khàn, hổn hển
Anh cho là nàng sẽ nói gì trong khi nàng hoàn toàn không thể nghĩ được gì sao?
“Cái gì … không cơ?”
“Hãy tự nhủ mình, cuộc hôn nhân của chúng ta không phải là thật đi”
“Nhưng đúng là nó không thật mà”
“Ngay bây giờ, vào chính lúc này thì nó lại rất, rất thật đấy”
Hẳn là anh không hề cần một câu trả lời bởi vì đôi môi anh đã phủ kín miệng nàng. Ngọn lửa đam mê ư? Không, nụ hôn của anh giống như sự phun trào núi lửa vậy. Chỉ vài giây sau ham muốn của Casey cũng bùng lên mãnh liệt
Đó chính là những việc Casey đã nghĩ đến sau khi lão chánh án đáng ghét kia tuyên bố nàng và Damian là vợ chồng vì thế nàng sẵn sàng chấp nhận anh. Ngay lúc này và ngay giây phút này, cuộc hôn nhân của họ là thật … và Casey cũng thấy mệt mõi với việc phải đấu tranh để bỏ qua những cảm giác mà chồng nàng có thể mang lại cho nàng
Casey không thể dửng dưng, cho dù nàng rất muốn như thế. Nàng kiễng chân vươn đến sát anh hơn, choàng hai cánh tay quanh cổ anh và say đắm đáp lại nụ hôn. Anh siết chặt cơ thể nàng, và đôi môi vẫn không ngừng làm cho nàng mê mẩn
Casey ngất ngây trong nụ hôn say đắm nên không để ý anh đang vừa hôn vừa cởi quần áo cho nàng. Khi chạm vào áo ngực bằng lụa và quần lót ren, anh có vẻ hơi ngập ngừng song chỉ vì chúng quá dịu dàng. Rồi nàng nhận ra anh đang trải áo poncho xuống đất và đặt nàng nằm lên trên. Anh nằm xuống bên cạnh và bắt đầu lướt đôi bàn tay khắp cơ thể nàng
Damian vuốt ve đôi cánh tay, cổ và khám phá những điểm nhạy cảm trên ngực nàng rồi lui dần xuống phía bụng một cách đầy chiếm hữu
Khi Damian đưa lưỡi vờn đôi núm vú, nàng rên rỉ đầy khoái cảm và cố kéo anh lại sát nàng hơn nhưng anh không nhúc nhích. Anh tiếp tục xoa nắn bầu ngực nàng rất lâu. Chúng quá nhạy cảm nên sự vuốt ve của anh càng làm nàng muốn phát điên. Khi miệng anh phủ kín vú nàng, mơn trớn với tất cả hơi nóng trong anh thì nàng như muốn bốc lửa
Và bàn tay trên bụng nàng lại tiếp tục di chuyển xuống phía dưới cho tới khi những ngón tay anh trượt vào trong lớp lông đen êm dịu. Casey cong người lên với cảm giác dễ chịu lạ thường. một cảm giác nàng chưa bao giờ có thể tưởng tượng đến. Mắt nàng mở to và bắt gặp nụ cười dịu dàng của anh. Nàng không thể không đáp lại anh bằng nụ cười tương tự. Lúc này chỉ còn lại cảm giác dễ chịu, rất dễ chịu mà thôi
Anh lại hôn nàng trong khi đi vào giữa hai đùi nàng. Sự xâm nhập này dường như khó khăn và cũng nóng bỏng hơn nhiều. Nàng có cảm giác một cái gì đó nhói lên bên trong làm cơ thể nàng giật nảy và mở choàng mắt. Biểu hiện của anh cũng y như vậy
Casey gần như ngừng thở vì những cảm giác mới mẻ và kỳ diệu khi anh lấp đầy trong nàng. Nàng thở hổn hển và rên lên sung sướng khi anh bắt đầu chuyển động với nhịp điệu càng lúc càng nhanh. Nàng ôm chặt và hòa nhịp cùng anh, một cảm giác thăng hoa dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể. Cả hai đạt tới đỉnh điểm cùng lúc
Rồi anh nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng ngực săn chắc, đặt lên trán nàng nụ hôn dịu dàng, bàn tay vuốt ve tấm lưng trần mềm mại. Casey cảm thấy mãn nguyện lạ thường. nàng có thể nằm mãi trong vòng tay Damian nếu không nghe thấy tiếng sôi sùng ùng ục trong bụng anh. Nàng mỉm cười hạnh phúc … và bữa tối hôm đó cả hai cùng ăn chung một con cá
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]