Cả 2 làm đẹp xong cũng xách tiền đi mua sắm để Kì Nhiên vượt qua được cú sốc bất ngờ. Đến tối lại trở về khách sạn. Nhưng hình như cô quá vui vẻ nên đã quên một chuyện đáng ghét gì đó được chính Khiết Nghiên thông báo thì phải?, đến khi nhìn thấy nam nhân kia mặc đồ ngủ ở trong phòng mình và đứng trước mặt mình mới bắt đầu xuống sắc trầm trọng
- Thiên Vũ...cậu có thể nào đừng khiến tôi bị trầm cảm hơn không?
- Đâu phải tôi muốn, chỉ là tôi không ngủ một mình được, bất quá cô ngủ ở sofa tôi chịu khó ngủ trên giường là được_Hắn gãi gãi đầu ngại ngùng nói. Thật ra hắn cũng đâu muốn vác cái mặt đầy sự đẹp trai qua ngủ ké đâu, chỉ do mọi chuyện luôn trong tầm kiểm soát của vị phu nhân ở nhà mặc dù đôi khi bà ấy vô lí vl, có điều hình như bà ấy thật sự khá thích Kì Nhiên thì phải!?
- Ừm hứm...CÁI GÌ? Điên rồi hả? Nghĩ sao cho tôi ngủ sofa trong khi đây là phòng của tôi? Đẹp thì cũng phải ăn nói sao cho nó hợp lí xíu đi chứ
- Ok ok, vậy tôi ngủ sofa, người iu tin đồn của tôi cứ việc ngủ trên giường thoải mái_Nhìn dáng vẻ không khác mèo giơ vuốt của ai kia Thiên Vũ chỉ cười cười tiến về phía sofa kiềm theo đó là câu nói khá là gợi đòn khi đụng chạm vào vết thương của cô
- Đừng có chọc điên tôi
- Dạ, cho xin lỗi, ngủ đây
___________________
Sáng hôm sau Kì Nhiên là người bắt buộc phải dậy sớm nhất để chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ngoi-sao-toi-chi-la-nu-phu-vi-toi-co-dang-khong/1808337/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.