Giọng nói ở đầu dây bên kia vẫn vững vàng mà bình tĩnh: “Ép tim ngoài lồng ngực thì phải ấn xương sườn xuống 5-6 centimet mới có hiệu quả. Nhấn xuống đúng vị trí, khi bị bật lại cứ để cho lồng ngực đàn hồi tự nhiên, chú ý đừng rời tay khỏi thân thể người bệnh.”
Ấn ngoài tim tiêu hao thể lực rất nhiều, chỉ trong vài phút, Thẩm Quyết Tinh đã cảm giác sức mạnh mình nhanh chóng hao hụt đi, có khả năng qua hai ba phút nữa anh sẽ không có cách nào tiếp tục duy trì tần suất này.
“Ai nha ông già à, phải làm sao bây giờ a, ông không thể có mệnh hệ gì được đâu!” Lý a bà chắp tay trước ngực, không biết đang cầu cứu vị thần linh nào trên trời.
Mồ hôi Thẩm Quyết Tinh chảy xuống theo thái dương, hô hấp anh dần trở nên nặng nề hơn, cánh tay cũng đau đến sắp không nhấc lên nổi.
Phải gọi người tới hỗ trợ mới được…
Trong đầu Thẩm Quyết Tinh vừa xẹt qua suy nghĩ như vậy, ngoài cửa truyền đến một giọng nữ mềm mại.
“Bà à, có chuyện gì vậy?”
Cố Chiếu mặc áo ngủ màu trắng, tóc xã tán loạn trên đầu vai, mắt kính cũng không mang, đi dép lê trong nhà chạy sang đây.
Lý a bà thấy cô thì vội vàng chạy tới đón: “Tiểu Chiếu à, ông già sắp không xong rồi, đã gọi xe cứu thương nhưng không biết bao giờ mới tới, phải làm sao bây giờ đây…”
Trong viện dưỡng lão Cố Chiếu làm việc, 80% đều là những người già hơn 70 tuổi, đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ngan-ha-kho-cham-toi/2574155/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.