“Tôi không cần.” Anh nhìn chiếc hộp giấy đưa đến trước mặt, không chút nghĩ ngợi mà từ chối.
Vì nắm quá chặt mà đầu ngón tay Cố Chiếu trở nên trắng bệch: “Không phải đồ đắt tiền……”
“Mang về đi, cậu hẳn cũng hiểu rõ đây không phải là vấn đề tiền bạc.”
Cố Chiếu nghe vậy thì thân thể kịch liệt run rẩy, rốt cuộc cũng ngước mặt lên.
“Cái này thực sự… chỉ là để cảm ơn.” Khóe mắt cô đỏ hoe nhưng lại không có nước mắt rơi xuống.
Thẩm Quyết Tinh nhíu mày, cảm thấy hơi hơi bực bội.
“Cậu…”
“Này, hai người đang nói chuyện bí mật gì đó? Đây là gì mà gói đẹp thế?” Hai người đều không phát hiện ra Lục Kỳ đã đến từ lúc nào, cậu ta cũng không xem mình là người ngoài, đi đến liền đoạt lấy hộp quà trong tay Cố Chiếu. Thẩm Quyết Tinh còn chưa lên tiếng đã tự ý mở hộp ra.
Bên trong đúng như Thẩm Quyết Tinh dự đoán, là một cây bút, một cây bút máy màu trắng.
“Yo, đây có phải là tín vật đính ước không vậy?” Lục Kỳ tính cách tùy tiện, miệng không che chắn nên không hề thấy những gì mình nói có vấn đề.
“Trả lại cho cậu ấy.” Lông mày Thẩm Quyết Tinh nhíu chặt hơn.
“Tại sao vậy, người ta đã tặng thì cậu cứ nhận đi, cũng là ý tốt thôi mà.” Đối với những người yêu mến mình, trước giờ Thẩm Quyết Tinh luôn áp dụng sách lược tuyệt không để lại cho đối phương một tia hi vọng nào. Lục Kỳ không giống như vậy, tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ngan-ha-kho-cham-toi/2574145/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.