Thẩm Quyết Tinh dù có tập trung đến mấy cũng khó mà bỏ qua được ánh mắt sáng quắc của cô từ bên kia nhìn sang. Đầu ngón tay anh dừng lại, toàn bộ không gian chỉ còn lại âm thanh mỏng manh từ show tống nghệ trong TV truyền ra.
“Chuyện gì?” Anh giương mắt hỏi.
“Tôi ... tôi muốn trở lại phòng một chút… lấy máy tính của mình.” Cố Chiếu thấy ngại ngùng vì đã làm gián đoạn tiết tấu công việc của người khác, muốn nhanh chóng giải thích thật nhanh, nhưng cuối cùng lại vì quá lo lắng mà nói lắp bắp.
Thẩm Quyết Tinh còn tưởng cô có chuyện gì, nhìn cô một lát rồi lại đưa mắt nhìn về màn hình máy tính ở trước mặt.
“Đây là nhà của cậu, cậu có thể ra vào tùy ý.”
Cố Chiếu giống như binh lính cuối cùng cũng nhận được chỉ thị của huấn luyện viên, nghe vậy bèn đứng dậy nhanh chóng vòng qua bàn trà, chạy về phòng mang laptop quay trở ra.
Thống kê kháng nguyên không có gì khó khăn, nhưng lại là việc rất vụn vặt. Cố Chiếu cần kiểm tra từng số nhà một để xem cái nào đã được tải lên và cái nào chưa được tải lên.
Cô cứ làm như vậy xong hết một ngày, Cố Chiếu nghĩ có thể tăng hiệu suất công việc nhanh hơn, liền đi thương lượng với giám đốc Vương, liệu có thể cho mọi người viết số nhà của mình lên trên ảnh chụp kháng nguyên hay không, chỉ cần trực tiếp lục soát hình ảnh là có thể mau chóng thống kê xong, cũng đỡ phải xem lại lịch sử trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ngan-ha-kho-cham-toi/2574142/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.