Kết quả là tiểu khu quá cũ kỹ, thiếu thốn đèn đường, một chân cô đang bị bong gân, mắt lại không tốt không thấy rõ dưới chân, cũng không biết dẫm phải đồ vật trơn trượt gì, cô mới vừa xuống xe đã lảo đảo một cái.
Thẩm Quyết Tinh nhẹ chậc một tiếng, anh bước ra khỏi xe đi qua đỡ cô.
“Tôi đỡ cậu đi lên.” Anh không muốn sáng sớm mai thức dậy, lướt đọc tin tức có một phụ nữ đêm khuya say rượu, bước hụt cầu thang té chết trước cửa nhà.
Cố Chiếu cảm nhận được nhiệt độ cơ thể loáng thoáng bên cạnh mình, cùng với lực độ trên cánh tay, cô không tin nổi có chuyện tốt thế này.
“Cảm ơn nhé.” Cô yên tâm phó thác một nửa trọng lượng cơ thể cho Thẩm Quyết Tinh, cẩn thận bước lên lầu dưới sự dìu dắt của đối phương.
Gần đây dịch bệnh lại bùng phát, bên trong cầu thang thoang thoảng mùi thuốc khử trùng, phối hợp với ánh đèn mờ nhạt, không hiểu sao bầu không khí lại có chút âm trầm.
“Cậu… sau này không đi nữa đúng không?” Cố Chiếu không nhịn được phá vỡ sự im lặng.
Sau khi tốt nghiệp cao trung, Thẩm Quyết Tinh lập tức ra nước ngoài học đại học, bảy năm qua cô hiếm khi nghe tin tức về anh, người duy nhất trong lớp còn giữ liên lạc với anh là Lục Kỳ, anh ta nói hình như anh đang học chuyên ngành trí tuệ nhân tạo hay tự động hoá gì đó, có lẽ sẽ không về.
“Ừ. Mấy năm nay tình hình dịch bệnh quá nghiêm trọng, ba mẹ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-la-ngan-ha-kho-cham-toi/2574092/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.